PHML's Diary

Wednesday, November 26, 2008

thứ tư, 30-04-2008


Lâu lắm rồi không được cầm nhành tulip trên tay. Đã rất lâu mình không quan tâm đến loài hoa này, chợt nhận ra nay cuối tháng tư, mai là bắt đầu tháng năm… mùa hoa nở thì phải… cũng gần 6 năm rồi, muốn nhớ cũng chẳng biết nhớ gì.

Sài Gòn mà tặng hoa thì đa số là hồng và lan, thi thoảng mới thấy được nhành lan vũ nữ - mình thích loại lan này nhất. Mình là người chung thuỷ nên chỉ thích hồng vàng, hoa mà không tươi thì có lơ ngơ cũng nhận được ra ngay không như hồng nhung đỏ thắm rực rỡ dễ dàng che giấu được vài vết thâm. Sắc hoa mình yêu lâu nhất có lẽ là vàng, màu phổ biến dễ tìm dễ thấy dễ phát hiện sự héo tàn.

Phòng toàn hoa nhìn mê thật, đáng tiếc không phải thuộc sở hữu của mình, cũng chỉ có duy nhất bó tulip lạc lõng giữa quá nhiều loài hoa phổ biến đặc trưng cho thời tiết Sài Gòn. Chưa từng yêu tulip, lại càng không muốn yêu sắc tím, nhưng thừa nhận rằng tulip tím có nét rất duyên còn về sang trọng thì có thừa.

Không hiểu sao mình lại xin một cành tulip, chẳng biết để làm gì, uhm, thì ngắm cho chán mắt rồi vứt. Lựa được một cành mình nghĩ là đẹp, nhưng khi ra về thì mình để lại. Không phải do quên, chỉ là cảm thấy không hợp với mình, không yêu nó nên có ngắm cũng chẳng thể thấy hết vẻ đẹp, cảm xúc không nên gượng ép. Cầm trên tay vẫn chẳng thấy thuộc về mình thì giữ làm gì.


Photobucket
Photobucket

0 comments: