PHML's Diary

Wednesday, November 26, 2008

Mưa à, tao yêu mày lắm


Chẳng biết từ bao giờ tôi thích mưa đến thế. Có lẽ từ cái hồi còn bé tí, hay cãi mẹ dầm mưa, hay từ khi cùng chung đội mưa đi học với nhỏ bạn, đến lớp ướt từ đầu tới chân. Hay bởi tôi có quá nhiều kỷ niệm gắn bó với mưa.

Có thể tôi yêu nó do cảm tính. Dù sao thì tôi cũng sinh vào cái tháng “trời không mưa anh cũng lạy trời mưa”. Những ngày tôi sinh ra ông trời chắc buồn nhiều nên hay khóc. Dù sao thì mưa tháng sáu bao giờ cũng vội vã đến vội vã đi, chẳng như mưa ngâu tháng bảy tê tái cả lòng người.

Tại sao tôi yêu mưa ư? Thì mưa làm tôi ăn ngon ngủ ngon hơn. Tôi thích nhìn thành phố loang loáng nước dưới bóng đèn đường cao áp chiếu hắt từng bóng người đi qua. Hay ngửi được cái mùi đất quyện với cỏ ngay ngáy sau một cơn mưa rào. Tôi thích cái lạnh ướt át, tôi cũng muốn những giọt mưa che đi những giọt nước mắt của mình. Một bình trà ấm, vài món nhấm nháp, nằm dài trên chiếc ghế đặt sát mái hiên nhà, nghe mưa lóc tóc rơi quyện cùng với âm nhạc nhẹ nhàng… tôi hoà hồn mình vào mưa.

Khi yêu ai đó mình yêu tất cả thuộc về họ? Có lẽ tôi yêu mưa nhiều quá rồi, tình cảm dành cho nó cũng quá lâu nên khó mà bỏ được. Không ít những người gặp tôi luôn than phiền về những con mưa. Mưa bất chợt làm ướt hết người, mưa dai dẳng chẳng được đi đâu… tôi yêu nhiều quá nên chấp nhận tất cả những điểm không tốt thuộc về mưa. Chiếc áo dính vết bẩn do mưa, cơn mưa xối xả làm những giọt nước thông thường dịu dàng trở nên ran rát… tình trạng kẹt đường khi mưa vào giờ cao điểm làm không ít người cau có. Còn tôi, gọi phone cho mẹ báo kẹt đường, vòng tìm quán café ghé vào gọi ấm trà nóng, lựa một chỗ gần cửa sổ có kính, hay một nơi tôi có thể ngắm được mưa, từng giọt nước mong manh đọng nơi mảng kính rồi lăn tăn rơi, hoà vào nhau chạy xuống tạo những vệt dài, tôi thẩn thờ ngắm chờ thời gian trôi qua…

Tôi yêu mưa, cho dù mưa thế nào thì tôi vẫn yêu. Có thể với bạn một ngày nắng ấm tuyệt vời hơn những cơn mưa mù mịt, nhưng với tôi chỉ mưa mới có thể chia sẻ cùng tôi những nỗi niềm. Một ngày nào đó có thể tôi sẽ thôi không còn yêu mưa nữa, nhưng cũng không ít tình yêu tồn tại mãi suốt cả một đời người. Ngừng yêu mưa, có thể… một ngày nào đó. Nhưng giờ thì mưa ơi, tao yêu mày lắm!


Photobucket
Photobucket

0 comments: