PHML's Diary

Wednesday, September 30, 2009

!_!

Nguồn ảnh: sưu tầm

Gần đây chả hiểu vì sao hay bị đề cập về vấn đề giới tính. Dù cơn sốt les đã qua khá lâu.

Hồi VA còn ở đây, nó là đứa hay hỏi tôi có phải là les không. Tôi bảo không, và tôi nghĩ có lẽ đó chỉ là câu hỏi đùa vì từ khi chơi với nó đến giờ tôi chưa bao giờ giới thiệu cho nó được thằng nào cả, trong khi nó có không ít vệ tinh.

Với tôi tình yêu làm mình cảm thấy trời nắng không nóng, trời mưa không lạnh. Nhưng trời nắng hay mưa thì cũng cần phải có tiền để sống. Khổ nỗi tôi lại không biết cũng chả có hứng thú kiếm tiền. Tiền còn chưa có thì đừng nghĩ đến chuyện yêu đương.

Mẹ tôi luôn cố gắng tìm kiếm một ông con rể mà bà nghĩ sẽ làm cho tôi hạnh phúc, nhưng… hình như đó là điều viễn tưởng.

H không thể tin được khi biết tôi từ chối một người có điều kiện khá tốt như thế.

TT thì biết chuyện một anh chàng cùng khoa khi ra trường kiếm ra tiền mới dám làm quen tôi, vì ít nhiều tôi cũng mang tiếng chảnh ở trường.

Lớp trưởng bảo để anh ta giới thiệu bạn anh ta cho tôi. Tôi cười và làm lơ xem đó như một câu nói đùa.

Tóm lại là ai cũng cảm thấy khó hiểu vì sao tôi không có bạn trai, và quay sang nghi ngờ giới tính. Đơn giản tôi không muốn làm tổn thương trái tim mình, và hơn hết tôi cũng chả muốn kiếm ai đùa giỡn để làm tổn thương họ. Trái tim tôi đôi khi bị giật kéo rung rinh nhưng rốt cuộc thì vẫn chả thể mớ ra được, biết làm sao! Do người hay do tôi?

Đôi khi quá buồn chán tôi nghĩ ra cách thử lòng xem tình và tiền cái nào nặng hơn. Kết quả đúng như một lời khuyên tôi được nhận từ rất rất lâu “đừng bao giờ đem tình cảm ra thử, vì nó sẽ mất”. Mất vì có thể người ta chưa đủ thật lòng, mất vì chính mình không đủ niềm tin.

PHML