PHML's Diary

Saturday, September 5, 2009

lớp trưởng

Nguồn ảnh: sưu tầm

Dạo này tự dưng có người tốt với tôi đến lạ. Chả biết uống nhầm phải thuốc gì. Hay là sắp kết hôn, nên lo quá thay đổi tính nết. Hay do tôi toàn bị đối xử tàn tệ nên quen, thấy tốt với mình nên thấy sợ.

Trước đây mỗi lần gọi điện cho ổng luôn bị tắt không thèm nghe máy. Nhắn tin thì bị bắt bẻ lỗi phải. hỏi tới thì không thèm trả lời. Dùng đủ kế để ngọt ngào cũng chả lấy được tí lòng nào của ổng. Mấy ngày nay tự dưng quan tâm đến mình kinh khủng. Làm lớp cũng vài người nhìn mình ánh mắt nghi ngại.

Đang ngồi lơ mơ nghe nhạc, tự dưng ở đâu ổng vác ghế ngồi kế mình bắt chuyện. Mình cười, trả lời ngọt ngào nhất có thể rồi kiếm cớ lủi đi mất. Chị Hà cười “hình như nó thích em”. Trời, chị muốn em bị tạt axit á, tháng sau ổng cưới vợ, chị ơi. Chị trố mắt ngạc nhiên. Vậy trong lớp, mình cũng nắm tin nhanh dữ.

Thực hành, mình loay hoay cầm bình đựng dung dịch khá nóng. Thế là ổng chạy lại, bảo bỏ xuống để ổng làm cho, nóng coi chừng phỏng. Trong nhóm người thì trố mắt, cũng có người liếc xéo. Cuối buổi bị ai đó nói cho câu xa xôi “có đứa khoái ra vẻ tiểu thư”.

Bữa ấy, tay quẹt bị xướt sơ sơ, nhưng cũng dán băng cá nhân, vì vào phòng thực hành tùm lum hoá chất, như thế cho an toàn. Thực hành xong, thì mình lặng lẽ gom dụng cụ đi rửa. Ổng lại cười “tay bị thương để anh rửa cho”. Trời ơi, mình tưởng tai mình có vấn đề. Hồi trước, nhờ giữ tài liệu dùm, mai mang vào, vì mai mình không biết có đi học không, mắc công nhóm không có tài liệu. Thế là nghe ổng thuyết trình cho cả buổi.

Chiều nay, gặp nhau ngay ngoài cổng, mình đang ôm đống sách. Chưa bị kêu réo gì hết mà tự động xách dùm. Còn hỏi sao điện thoại mình gọi không được. Chuyện gì thế này, gọi điện cho mình á? Không thể tin. Mình cười “hết pin, chưa sạc mà”.

Có người quan tâm thì thấy thích thật, nhưng rốt cuộc có mưu đồ gì đây? Đừng hù kẻ yếu tim như mình chứ. Sắp cưới rồi, lo cho đám cười nhiều quá nên thần kinh không được bình thường. Sau khi cưới hy vọng cũng đừng tự dưng đang là người tốt biến cái đùng thành ngược lại. Lớp trưởng trăm năm hạnh phúc nhá. Đám cưới đầu tiên của lớp mà. Mở hàng phải luôn luôn tốt đẹp chứ.

Trăm năm hạnh phúc nhá, lớp trưởng.

PHML