PHML's Diary

Monday, February 28, 2011

Đã bảo em đi sao anh còn ngoảnh lại



Đã bảo em đi sao anh còn ngoảnh lại
Đưa mắt nhìn những đau đáu về nhau
Có sợi tơ nào ràng buộc chúng ta đâu
Ngoài tình yêu mà chúng ta cho rằng đã mất

Đã bảo em đi sao anh còn ngoảnh lại
Để lần nữa em thót dạ băn khoăn
Để lần nữa mắt ngập trong đáy mắt
Những lời hứa chóng quên vội quay về

Đôi bàn tay đã bao lần anh bỏ mặc
Vẫn lơ ngơ cố níu những hẹn thề
Vẫn chắt chiu góp nhặt trong quá khứ
Một thuở mặn nồng anh luôn hướng về em

Có đôi lần anh bước chệch lối quen
Vẫn dại khờ em nhủ lòng đứng đợi
Ngọt đắng cay hơn ngàn ngày góp lại
Đâu dễ dàng phủi bỏ phải không anh?

Đã bảo em đi xin anh đừng ngoảnh lại
Cứ lạnh lùng mà cất bước quay lưng
Cứ dửng dưng như bao lần anh chối bỏ
Cho lòng em thoát khỏi những đợi chờ

Đã bảo em đi xin anh đừng ngoảnh lại
Xin anh đừng hoang hoải những ngày xưa
Còn gì đâu ngoài tình yêu đã chết
Ám ảnh lời thề xin cắt bỏ từ đây.


PHML