PHML's Diary

Wednesday, December 2, 2009

xả

Nguồn ảnh: sưu tầm


Sáng trời không lạnh, nắng không nhiều, Café sáng không quá đông. Lâu rồi cũng không la cà thế này, vì dạo gần đây túi trống.

Tôi vẫn nhớ những ngày tôi còn nhỏ, những ngày không phải lo cơm áo. Thứ tin tức hàng ngày tôi quan tâm là di động mới ra cái nào, xe nào là đỉnh nhất, các tạp chí để cập nhật thời trang, mốt năm nay chủ đạo là màu gì, kiểu tóc nào đang thịnh hành. Còn giờ đây thì chỉ quan tâm vàng lên, xăng lên, thực phẩm lên… thứ gì cũng lên mà không biết tiền hàng tháng thu vào có lên không, liệu với việc đồng tiền mất giá thế này thì có thể dư ra chút ít để dành cho tương lai không. Hay ngày nào xào ngày ấy, bao nhiêu năm nữa, tay trắng vẫn cứ là tay trắng.

Tôi vẫn biết nếu không mạnh mẽ vượt qua được chướng ngại trong cuộc sống, chắc rằng rất khó có thể tới cái đích mình mong muốn. Con đường nào cũng có những gập ghềnh, nếu vì ngại bạn né tránh nó, và chọn con đường khác, vậy bạn phải thử bao nhiêu con đường nữa để đến nơi? Thế nhưng, nếu một lần bị phỏng bạn sẽ sợ lửa. Làm sao để khắc phục được nỗi ám ảnh của ngọn lửa từng đốt cháy bạn. Sẽ thế nào nếu bất cứ con đường nào bạn chọn đều có sự hiện diện của lửa.

Bắt đầu câu chuyện giữa tôi và P vẫn là nói nhảm để cười. Kết thúc là không khí trầm của những suy nghĩ riêng tư. Buổi sáng phải nghĩ đến nhiều thứ thế này thì thật là… làm người ta không ăn vẫn cứ no (nói thế thôi, chứ vẫn ăn ngon lành).

Nói rất nhiều nhưng chỉ có mỗi 1 điều mà P tâm sự làm tôi băn khoăn, biết đâu dù câu chuyện của tôi và P khác nhau nhưng có 1ít tí ti giống nhau thì sao. Đối với những người thua cuộc, họ luôn cố gắng để 1 ngày nào đó có thể đứng trước người gây ra điều đó cùng với thành tích mình đạt được, và cho họ thấy rằng, người thua cuộc thật sự là ai. Và giờ đây P là người thắng cuộc, nhưng P nói rằng, nếu giờ đây gặp lại, P cũng sẽ không nói ra những thành công của mình.Trước đây cứ nghĩ rằng, trong lòng mình không thể nào quên được việc người ta đã gây ra cho mình, nhưng giờ đây khi mình trên họ 1 bậc, thì lại thấy rằng, họ chẳng là gì cả, và hình như những tình cảm trước đây của mình giành cho họ tan biến từ rất lâu rồi. Nếu là trước đây, luôn muốn gặp họ để cho họ thấy sự thành công của mình, giờ đây thì chỉ muốn họ hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống của mình.

Tôi vẫn là kẻ thất bại, nên chả biết cảm giác chiến thắng nó thế nào ^_^.

Sau khi ăn no, mềnh đi coi New Moon . Phần 2 không hay bằng phần 1.

Xem xong lại đi ăn tiếp. Ăn chơi miết thui, hư quá L nhá ^_^

Buồn cứ xả kiểu này, nghi sẽ để lại hậu quả nghiêm trọng mất. Hậu quả đầu tiên là tiền đâu ^_^

PHML