PHML's Diary

Wednesday, September 9, 2009

ngày đẹp 09/09/09


Ngày đẹp, mà không có gì để viết, lấy chuyện hôm qua ra kể. Tình hình đi về bị xe hun, không sao nhưng chân bầm tím. Kết quả đi học mang dép lào, bình thường thế nào cũng than thở tùm lum cái kiểu hun người ta mà không thèm xin phép.

Lần đầu tiên đi con đường mới, lần đầu tiên đứng bên này thấy bên kia nhà mình “sao xấu quá, vậy mà đã thầm tự hào biết bao nhiêu”. Nhờ một người huỷ hẹn để gặp được một người rất muốn gặp. Có gì đó suy tư…

Ngủ một đêm, sáng dậy quên một ít ngày hôm qua, nhớ một ít bảy năm về trước. Mà nhớ hay quên cũng có thay đổi được gì đâu.

Ai đó bảo rằng đang lo thủ tục để đi nước ngoài. Chừng ấy năm, số lần gặp nhau đếm trên bàn tay. Ở xa hay ở gần có khác gì đâu. Ai đó nói rằng chỉ còn có thể gặp nhau đến tháng 12, mà đến đó chắc cũng chả thể gặp được nhau đâu. Gặp nhau để làm gì nhỉ? Không quá xa lạ để tìm hiểu nói chuyện phiếm, cũng không quá thân thuộc để tán gẫu hàn huyên.

Nhìn thấy trong ánh mắt ai đó thoáng bâng khâng. Liệu mình có thể là người đặc biệt đến thế sao? Hay do mình tự tin thái quá. Nhớ câu nói cách đây 5 năm, đến giờ còn giá trị không? Hay đã quá hạn sử dụng. Mà thôi, nhìn được mắt nhau như thế là đủ rồi. Đừng tham lam quá thế!

Khi buồn thích bới móc chuyện người khác, cấm sai. Do vậy, đừng có ai kể gì bí mật với mình trong thời gian này nhá ^_^.

Hôm nay biết thêm một chuyện thú vị, kakaka. Kẻ cuồng tín yêu người ngoại đạo. Không có năng khiếu viết, không thì có câu chuyện lý thú rồi. Khi biết chuyện ai, mình cũng cầu mong họ hạnh phúc, rốt cuộc liệu có ai đó cầu mong cho mình không nè. Chắc chả có ma nào đâu, ai biểu ăn ở ác quá chi hả L.

Mới biết một người trên mạng, vừa mờ public blog, đọc khá thú vị. Gần 150 entry, đọc được hơn 80 entry rùi. Quởn, có ai quởn giống mình không? Chưa có đọc xong đừng có "private" nó nhá.

Tết này, mong một người về nước, muốn bỏ sỉ diện để gặp một lần. Nhưng, liệu làm được không. Việc học của người ấy đã vào năm cuối rồi, liệu có về nước? Tốt nghiệp rồi, chắc gì về VN làm việc.

Tóm lại, nói tùm lum để che giấu một điều: đang nhớ một người.


PHML