Nơi cất giữ nỗi buồn...
Có những đêm giật mình trở giấc
Thấy lòng này heo hắt gió tây
Hình như nay tuổi ta tròn lẻ
Lẻ đôi tay lẻ cả đôi đường
Đèn soi ai bóng ngả in tường
Tóc buông hời bết rối tâm tư
Áo lệch vai đời ta lệch lối
Ôi đêm côi đeo tiếng thở dài
Mộng nửa vời nên người tỉnh giấc
Giữa đêm khuya bóng tối phủ trùm
Ta tỉnh rồi mà như người mớ
Lục bới tìm giấc mộng xa xưa
Hỡi trăng kia có phải mộng lành
Nên cao vời ở tít nơi xa
Bỏ mặc ta với đêm khuya vắng
Ngước cổ nhìn chẳng thể với tay