PHML's Diary

Tuesday, April 28, 2009

Trời sẽ nắng

Nguồn ảnh: sưu tầm
Tối nay mưa lắc rắc, tôi không muốn về nhà.

Lang thang lòng vòng phố, áo thấm ướt tự lúc nào? Mưa nhỏ thế, giọt nước bé vậy mà ướt hết áo tôi sao? Cuộc sống vốn vậy, những chuyện bé tí thế mà cõi lòng đôi khi không chứa được đến phải tràn. Lúc nào tôi cũng yêu mưa và thích cái lạnh lẽo, để nhận ra tim mình vẫn nóng.

Suy nghĩ nhiều, mông lung, thấy vị mặn môi mình. Lạnh thật, áo ướt cả rồi. Còn nơi nào tôi có thể đi?

Về tới nhà, cầm sách lên rồi lại bỏ xuống. Quyết định không để public bài lúc chiều đã viết, dù sao cũng là lúc tâm trạng không tốt và gần như không kiểm soát được cảm xúc của mình. Tôi không muốn kể tội bất cứ ai, bởi lẽ chắc gì tôi là tờ giấy trắng ngần đâu. Nhìn nhiều chiều, tôi thấy mình cũng được ơn trên thương xót nào phải chỉ rót nỗi đau. Tôi không phải người giỏi giang đó là sự thật, và về mặt vật chất hiện tại thì có lúc tôi không dám nghĩ mình có thể được như vầy.

Mở blog tôi thấy comment, thấy lòng nhẹ nhàng đi đôi chút. Và nhận ra rằng có niềm an ủi mang tên “ đã có người nghe”.

Dù hôm nay thế nào đi nữa thì mai trời cũng có nắng!





PHML

Trời Sẽ nắng






Trời sẽ nắng rồi tình yêu sẽ ấm trở lại.
Trời sẽ nắng để giọt sương lấp lánh trên cành, và cơn gió bấc đìu hiu bớt lạnh lùng.
Trời sẽ nắng ấm tình yêu em với anh
Rồi trời sẽ nắng, ánh sáng tươi, vạn vật xanh, trời sẽ nắng xoá âm u vào đêm tối, tình ta ấm áp dưới nắng, mai không còn xanh xao,
Trời sẽ nắng ấm môi hôn tình anh với em
Trời sẽ nắng làm đôi ta thôi hết lạnh lùng,
Trời sẽ nắng và cỏ cây rực rỡ muôn màu, tình ta mãi mãi đẹp tươi như ánh nắng hồng, tình ta mãi còn xanh như nắng mới về.