PHML's Diary

Friday, August 13, 2010

ếch giếng

Nguồn ảnh: sưu tầm


Chiều hẹn gặp anh. Trước khi soi mình vào gương để gặp anh, em đã khóc một trận ra trò. Em không hiểu vì sao mình khóc. Có lẽ em muốn trút hết mọi yếu đuối để khi đối diện với anh, em - hình ảnh một cô gái tươi vui không lo nghĩ.

Em chưa bao giờ thích anh. Những ngày bặt tăm tích của anh không để lại cho em có một cảm giác nhớ nào cả. Anh thôi không theo đuổi em nữa, em thôi không lẩn tránh và khó xử với anh nữa. Thỉnh thoảng gặp nhau như những người bạn cũ lâu ngày.

Cuộc sống của anh là bên ngoài, nhiều năm lăn lộn cũng đem lại cho anh một vị trí với đồng lương khá khẩm. Cuộc sống của em là loanh quanh bốn bức tường, sợ khi bước ra khỏi nó em sẽ tan tành chẳng còn gì cả.

Thật ra có những nỗi sợ không đáng sợ, chỉ là ta không dám đối diện để vượt qua nó mà thôi.

Còn em, vượt qua nỗi sợ hãi ấy, em sẽ được gì? Một em của ngày trước độc đoán, ngông cuồng? Bỏ đi em của bây giờ, dịu dàng cam chịu. Cuộc sống nào sẽ tốt hơn cho em?

Đôi khi con người ta luôn nhớ về quá khứ với hình ảnh thật đẹp. Và rồi những ký ức, suy nghĩ chạy dọc ngang qua đầu, làm ta muốn tìm kiếm cái cảm giác của ngày xưa, muốn sống lại một lần nữa để cảm nhận khoảnh khắc ấy. Người ta muốn tìm kiếm cái mà trước đây mình đánh mất. Mà quên rằng có thể lắm chứ sẽ đánh mất cái hiện tại đang có để đổi lấy cái mơ hồ trong ảo giác của ngày xưa đã không còn tồn tại. Để rồi được gì? Một loạt ảo ảnh mới hình thành mang tên ký ức thật đẹp mà ta vô tình vứt bỏ.

Em không biết tự bao giờ lại yêu sự tự do của cô độc đến thế. Trước đây em nguyền rủa nó, nhưng giờ em không đủ can đảm để bỏ nó.

Em không có một người bạn thân, không có lấy một người yêu. Chỉ có những quan hệ lâu hay ngắn. Gặp gỡ để biết mình đang tồn tại, để thoả mãn nhu cầu giao tiếp. Có họ hay không thì cuộc đời ta vẫn vậy.

Em hài lòng với hiện tại như một con ếch ngồi đáy giếng. Thấy an toàn với không gian bé nhỏ chật hẹp. Thấy mẩu trời cao lồng lộng chỉ qua cái miệng giếng con con. Có thể cảm nhận mưa nắng cuộc đời qua màu mây xanh hay xám, những bão tố ấy có đến với em đi nữa cũng giảm phần nhiều khi tới được đáy giếng.

Lựa chọn nào đúng với một con ếch như em? Đáy giếng tối tăm ẩm thấp cô độc. Hay ngoài kia thế giới hoa cỏ sống động? Lỡ đâu ngày nào đó em không chịu được sự yên tĩnh chán chường, em mơ về thế giới bên ngoài miệng giếng với đồng cỏ xanh mướt, bầu trời cao vọi, và đâu đó tồn tại một đồng loại giống em ngoài đó. Một đồng loại có thể cùng hiểu tiếng nói của nhau, cùng chia sẻ và hoà chung khúc hát. Nhưng biết đâu lại có một con rắn đang chờ ngay miệng giếng. Khi em cảm nhận được vẻ đẹp bao la của bầu trời cũng là lúc em đánh mất mình.

Anh cũng như em loại người rất thực tế. Em thất bại đủ nhiều, điều đó làm em luôn chọn giải pháp an toàn. Giải pháp an toàn của em không phải là anh.

Đôi khi vì bảo vệ chính mình lại làm tổn thương người khác. Có bao giờ em tổn thương anh không? Một ngày nào đó em sẽ trả giá cho điều này.
PHML