PHML's Diary

Friday, March 26, 2010

mưa tháng ba

Nguồn ảnh: sưu tầm

Tối mưa. Lâu lắm rồi mới thấy mưa. Sài Gòn tháng này oi quá, nắng như thiêu như đốt, chỉ muốn nằm nhà, chẳng muốn đi đâu.

Tuần này vài người gặp hỏi đi biển à. Mình có phải loại yêu biển điên cuồng đâu, mà cũng chẳng có thời gian để đi. Cả tuần này cứ 12h trưa 40 cây đi, chiều 5h 40 cây về, đưa đầu ngoài nắng mà bảo không lột da là chuyện lạ, còn hơn đi biển í chứ.

Mọi chuyện đã êm xuôi, đời thế, lừa ưa nặng, phải kiện thưa thì mới dàn hoà. Lúc đầu đàng hoàng thoả thuận có phải tốt hơn không. Chuyện đời vốn dĩ vậy, đã biết mà vẫn cứ thấy buồn, im lặng nhịn nhục cho qua mà họ cứ được nước làm tới. Để tồn tại được thì có lúc phải trở thành quỷ. Nhưng mình không muốn sống cuộc sống cứ phải giành giật đấu đá nhau, mình ao ước có một cuộc sống bình yên và tâm hồn thanh thản. Liệu đến khi mình nhắm mắt, mình có thể sống một cuộc sống như mình mong ước không?

Lòng buồn rười rượi, thấy chán ngán và kiệt sức quá. Vẫn nằm ở căn phòng cũ, gối cũ, mền cũ, nhưng cảm giác không còn như trước nữa, thấy hoài nghi và ngán ngẫm. Sợ hãi cái cuộc đời như cái bóng lặng câm, chả ai mảy may đoái hoài. Cô đơn, im lặng, trống vắng nhưng chẳng có chút yên bình.

Mưa tháng 3 bất chợt…

...
Vùng Trời Bình Yên
Sáng tác: Hữu Tâm

PHML