PHML's Diary

Friday, March 13, 2009

Tỉnh?

Nguồn ảnh: sưu tầm
Tôi tỉnh dậy bởi trong cơn mơ xuất hiện 2 từ, hai từ ấy nó ám ảnh tôi suốt 2 năm qua. Mà cuộc đời thật thì mỗi khi nghe đến nó tôi lại phải nở một nụ cười thật tươi như không biết 2 từ đó là gì và có ý nghĩa gì cả. Tại sao tôi lại sống như thế này? Do tôi đã chọn lựa chăng? Tôi tự làm khổ mình sao?

Vớ tay xem phone mấy giờ rồi, bởi ngoài ô cửa chưa thấy bóng mặt trời. 4:28AM

Tôi quay sang ôm mẹ thật chặt, nếu là ngày bé tôi biết rằng hơi ấm ấy sẽ làm cho mọi thứ sợ hãi tan biến mất. Còn giờ đây…

Đâu đó trong tôi lại nghĩ đến bỏ chạy, bỏ hết mọi thứ nơi này, đến một nơi thật xa bắt đầu mọi thứ. Sống sẽ rất vất vả nhưng có lẽ sẽ tìm thấy một vài điều gì đó chứ không phải nỗi sợ không thể thốt ra được như thế này. Để tôi phải thừa nhận cuộc sống hiện tại của tôi rất tốt đẹp?

Sống là không dựa dẫm. Có ai cho tôi dựa dẫm đây? Đôi lúc chỉ thèm có một ai đó có thể yên lặng bên tôi thôi. Để tôi không phải lẩn khuất tìm chỗ khóc một mình, để tôi không tìm đến nhật ký than vãn. Làm gì có ai, có chăng là bóng tôi vẫn chung thuỷ luôn bên cạnh tôi mà thôi. Ừ, thì ngoài nhật ký ra tôi có một người bạn nữa là cái bóng của mình.

Vô tình lại gợi nhớ 2 chữ nhân quyền. Tôi không phải nô lệ, tôi có cuộc sống vật chất không khá nhưng cũng tạm ổn, tôi có một người yêu thương tôi vô vàn. Vậy mà tôi thấy nhân quyền của mình nó méo mó.

Lan man quá nhiều mà vẫn không thể ngủ tiếp, thì thức. Thức để biết mình cần ngủ.


Ngày trước khi nghe bài hát Shadow Of The Day tôi dịch cách khác. Lúc này nghe bài này tôi lại hiểu theo ý của riêng tôi.

...
Oh, when will I use English as Vietnamese?



PHML