PHML's Diary

Monday, January 31, 2011

Bộ ba


Ai ở khoá 31 đều cho rằng 3 đứa tôi thân nhau, đến giờ chưa bao giờ tôi thốt rằng “tụi bây là bạn thân của tao”. Thân nhau ư? Nếu thân nhau lẽ ra phải hiểu nhau, nhưng đằng này ai đều sống với những niềm vui nỗi buồn riêng mình. Không thể nói rằng không muốn chia sẻ cùng nhau, chỉ là cách sống khác nhau, suy nghĩ khác nhau, môi trường sống khác nhau. Nên tôn trọng cách sống của nhau là tốt nhất.

Với Q, tôi luôn là đứa được thông báo đầu tiên. Chuyện khá tếu là tôi được báo rằng Q đang hẹn hò, người yêu Q tên gì, làm gì, và nghe kể rất nhiều. Tụi nó quyết định đám hỏi rồi sang năm sẽ cưới tôi cũng là đứa biết đầu tiên. Chính xác là nghỉ hè năm sau tụi nó cưới, kế hoạch cưới, áo cưới sẽ mấy bộ, thiệp cưới nên kiểu gì, kế hoạch sinh con bla bla… Q đều kể tôi nghe. Cả khoá 31 đều biết mặt thằng chồng sắp cưới của nó, riêng tôi thì không. Thỉnh thoảng nghe mấy đứa ở lớp đánh giá thằng chồng nó, tôi chỉ ngồi nghe. Khi tụi nó hỏi tôi, tôi cười “tao không biết mặt thằng ấy”. Chả ai tin cả, nhưng đó là sự thật. Tôi nói rất nhiều sự thật nhưng chả ai tin cả.

Tôi biết Q mến tôi, nhưng nó mệt mỏi với cái kiểu lơ tơ mơ của tôi quá rồi. Nên cứ chấp nhận tôi như thế thôi. Còn tôi không thích vì suy nghĩ cá nhân của mình mà ảnh hưởng đến quyết định của người khác. Tôi muốn bạn mình sống hoàn toàn với xúc cảm của chính mình, và hãy tự do khuấy đảo cuộc sống của mình.

Với K, thì ai cũng bảo 2 chúng tôi có tính cách giống nhau. Nhưng cả hai lại nhìn nhau “tao với mày thì giống nhau cái quái gì!”. K sống thật với cảm xúc hơn tôi. Đã có lúc tôi nhìn thấy mắt K nhìn tôi như một người bạn thân thiết. Và K biết rõ tôi sẽ không chia sẻ mọi thứ cùng K. Không phải tôi không quý K, chỉ là tôi chả chia sẻ hết với bất cứ ai. K từng nói “có lúc mày làm cho người khác cảm động, để rồi sau đó lại tạt một gáo nước lạnh.”. Tôi chả biết đã tạt nó bao nhiêu gáo nước lạnh để nó nhận xét tôi thế.

3 đứa chúng tôi thỉnh thoảng cũng làm vài trò điên rồ. Chỉ kể những thứ có thể công khai thôi nhỉ ^__^

Sinh viên không thi lại không phải là sinh viên. Mỗi khi một trong 3 đứa tôi đi thi lại, thì 2 đứa không thi cũng sẽ đi theo cổ vũ. Một đứa ngồi trong phòng thi, 2 đứa thập thò ngoài cửa, bị giám thị hỏi thì la lên đi cổ vũ. Giám thị la thi lại vinh dự gì mà cổ vũ, tụi tôi bảo rằng cổ vũ mới có tinh thần vui vẻ làm bài tốt. Có lúc tụi tôi được ngồi gần phòng thi, có lúc bị đuổi thẳng cổ không cho lại gần. Nhưng lũ tôi bao giờ cũng chờ nhau đến khi thi ra chỉ để hỏi làm bài được không.

Và cả lần cả ba xém bị kỷ luật vì buồn buồn ngồi trong lớp xé giấy nhỏ ra rồi đốt, khói bay đầy phòng.

Hay 3 con lớn già đầu rồi lấy phấn vẽ chơi cò cò, trèo cây, lấy phấn bôi đầy ghế… dù đã là sinh viên mà vẫn còn nghịch dại như hồi học sinh.

Và sang năm có một đứa đi lấy chồng. Hình như rồi ai cũng trưởng thành cả. Còn tôi vẫn cứ muốn mình bé dại mãi như ngày nào.

Có những khi dù 5-7 năm trôi qua vẫn thấy chả khác xưa là mấy, có khi chỉ 1 năm mà thấy mọi thứ đều thay đổi hết thảy.

Bộ ba chúng tôi sẽ còn được bao lâu nữa nhỉ?

L luôn cám ơn 2 đứa vì mọi điều, và dù L nói rằng “2 đứa mày là bạn rất rất tốt của tao”, chưa bao giờ khẳng định chúng ta thân nhau. Dẫu thế 2 đứa vẫn luôn tử tế với L. Hy vọng chúng ta sẽ mãi như thế, sẽ luôn mãi tử tế với nhau. Hy vọng rằng cuộc sống bon chen, thói đời bội bạc, khoảng cách địa vị bạc tiền sẽ không làm thay đổi cách chúng ta vẫn luôn tôn trọng cuộc đời riêng của nhau. Hãy luôn hạnh phúc nhé những người bạn của tôi.

PHML