PHML's Diary

Saturday, February 14, 2009

Valentine 2009



Hôm qua là một ngày đầy bực tức, mọi thứ lộn xộn và lại qua một ngày vô ích, mặc dù mọi thứ đã được lên lịch sẵn. Tôi bị cảm xúc chi phối quá nhiều.

Valentine năm nào tôi cũng tất bật chuẩn bị chocolate, bánh kem, rượu. Năm nay không có gì cả, cảm xúc của tôi mà đi xuống thì chả ai có thể kéo lên được cả.

Tôi vẫn luôn vui vẻ với niềm vui tự tạo, bởi sống mà chờ người khác mang niềm vui cho mình thì đến bao giờ? Cái gì cũng phải do mình tạo ra thôi, vì chỉ mình làm thì mọi thứ mới theo đúng ý mình. Niềm vui người khác đem đến cho mình thì có cái giá của nó.

Tôi không nhớ câu nguyên văn tiếng anh đã đọc được ở đâu đó, thôi thì ghi theo mình nhớ, nếu ai biết câu đó thì cho xin nguyên văn và người đã phát ngôn.

Love is as same as war, easy to begin but hard to end.

Tôi biết hôm nay tôi có thể tham gia một buổi gặp mặt nho nhỏ, vui vẻ, nhưng tôi thấy chán ngấy. Thấy chán tất cả mọi thứ! Mà tôi đi ra ngoài, chả lẽ bỏ mom ở nhà một mình. Hai mẹ con ra ngoài dùng bữa, cũng là một ý kiến hay, nhưng hôm nay tôi sợ mình phá hỏng không khí. Nằm nhà đọc sách, trở lại với thói quen của cấp 2. Và có thể tôi sẽ tìm được một câu nào đó hay đúng cảm xúc của mình. Điều đó làm tôi thấy mình như vừa bắt gặp một tri kỷ, hiểu và cùng tôi sẻ chia cảm xúc. Và có thể nhờ đó, tôi thấy cảm xúc mình tốt hơn.

Vô tình mở ra bài hát “Bản Tình Cuối , thế là lặp tới lặp lại chỉ có một bài. Chút rượu không thể làm tôi say, nhưng có lẽ cùng với âm nhạc đưa hồn tôi lên mây cùng ngắm trăng sao trong thế giới của mình.

Mơ tưởng tí rồi đi ngủ thôi! Ngày mai lại bắt đầu mà chưa thể sống trọn vẹn được cho ngày hôm nay.



Photobucket
Photobucket

Bản Tình Cuối


Sáng tác: Ngô Thụy Miên

Mưa có rơi và nắng có phai
trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta đã yêu và ta đã mơ,
mơ trăng sao đưa đến bên người.
Một lần gặp gỡ đã như quen thuở nào
một lần gặp gỡ nhưng tình đã xa xưa.

Mây có bay và em có hay
ta ngại ngùng yêu em lần đầu.
Ta đã say hồn ta ngất ngây
men yêu thương đã thấm cuộc đời.
Một lần nào đó bước bên em âm thầm
một lần nào đó ta vẫn không nói yêu người.

Yêu em ta yêu em như yêu tuổi ngây thơ.
Bên em bên em ta hát khúc mong chờ.
Ngày nào người cho ta biết tình yêu đắm say
Ngày nào đời cho ta biết tình là đắng cay

Mưa đã rơi và nắng đã phai
trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta vẫn yêu hồn ta vẫn say
qua bao nhiêu năm tháng ơ thờ
Một ngày nào đó tóc xanh xưa bạc màu.
Một ngày nào đó ta có thôi hết yêu người