PHML's Diary

Tuesday, February 3, 2009

Năm nay bạn tôi lấy chồng.


Thực ra thì tình hình là vậy, chưa xảy ra là còn thay đổi. Nhưng theo tôi thì kết thúc của tình yêu chỉ có 2 con đường, một là cưới, hai là chia tay. Nên mấy đứa bạn tôi đôi khi tưởng tôi ghét thằng người yêu của nó lắm, đâu phải vậy đâu. Tôi luôn hỏi tụi nó, tụi bây có định cưới không? Nó lại bảo không! Vậy nên tôi hỏi là chừng nào thì tụi bây chia tay! Thế là gán cho tôi là ghét tình yêu của tụi nó. Ghét hồi nào đâu! Nếu nó bảo rằng sẽ cưới thì tôi sẽ hỏi “vậy định chừng nào cưới?”

HL là bạn tôi nhưng lớn tuổi hơn tôi, ra trường rồi, công việc ổn định, vậy là đủ điều kiện để có thể xây dựng một mái ấm.

Sau một thời gian HL đi xem tới, xem lui căn nhà đó hơn chục lần, quyết định gọi tôi lên xem căn nhà đó thế nào, hai người quyết định hùn vào mua, vậy chắc là trong năm nay sẽ cưới thôi, quan trọng là đầu năm hay cuối năm. Nhà nằm vào khu dân cư tự thành lập, nên chắc là sẽ phải đóng tiền thuế chuyển quyền sử dụng đất, HL thì không biết nhiều về nhà đất, còn tôi thì chỉ biết nhà đó chưa có sổ đỏ nhưng nghe bảo rằng chắc 100% là làm giấy tờ được. Nhỏ bảo việc giấy tờ người yêu nhỏ lo được. Tôi không dám nhiều chuyện thêm. Với quận nhỏ mua, tôi chưa bén mảng tới, nên có hỏi tôi cách làm giấy tờ, tôi cũng y chang thầy bói xem voi thui. Luật nhà nước là một việc, nhưng mỗi quận mỗi khác. Đôi khi cũng chả ai vì việc bé tí lại đi khiếu nại vượt cấp. Mà thôi, nói nữa lại gom chung tùm lum quanh hai chữ “hành chính”.

HL với tôi có thể gọi là bạn không nhỉ? (về định nghĩa tình yêu và tình bạn, nói chung dính đến chữ “tình” tôi là người rất cực đoan) Cả hai thi thoảng lại café ngồi 8 nhau tí. Nhưng đôi khi ngẫm thấy cũng lạ, HL không ưa được cái tính khéo léo, toàn nói tránh của tôi. Còn tôi thi thoảng lại bực mình và tự ái bởi cách nói thẳng tuột của nhỏ. Nếu HL cảm thấy nợ ai cái gì thì sẽ cố trả theo những gì nhỏ cho là công bằng, nhưng nếu lấy cái ơn nhỏ đã từng phải nhờ vả ra mà đòi hỏi, nhỏ sẽ chửi thẳng mặt. Là người rất tốt, xem trọng tình cảm nhưng lại thẳng ơi là thẳng. Chung quanh tôi cũng chỉ có một hai người là thẳng tính thôi, nên thật lòng cũng quý nhỏ lắm.

Câu chuyện mà nhắc tới HL là tôi không thể nào quên.
Vào một ngày đẹp trời mây trong xanh. Nhỏ ngồi thủ thỉ với tôi.
-L tao có ông anh.
-Ừ.
-Ổng làm kỹ sư.
-Ừ.
-Ổng hiền lắm.
-Ừ.
-Lương ổng cũng khá lắm, dưới ổng cũng có nhiều lính lắm.
-Ừ.
-Từ trước tới giờ, ổng thương người ta mà ổng không dám nói. Ổng nhát gái lắm.
-Ừ.
-Ổng đi làm về là ở nhà xem ti vi à. Ổng cũng biết phụ việc nhà lắm, mà kêu thì mới làm.
-Ừ.
-Ổng mà có bạn gái chắc là bạn gái nắm quyền chắc lun.
-Ừ.
-Ổng hơn tao hai tuổi, mà ổng cù lần lắm.
-Ừ.
(Bạn nghĩ câu kế tiếp là gì?)
-Tao biết mày có nhiều đứa bạn dễ thương lắm. Giới thiệu cho anh tao nghe.
Trời ơi, nỡ nào thả mồi câu trước một cô ống chề như tôi, rồi bảo tôi giới thiệu bạn gái cho anh nó. Cả hai đứa tôi cũng biết rõ nhau quá rồi, nhưng tôi vẫn muốn ghẹo nó tí.
-Ủa, sao mày không chọn tao làm chị dâu mày, mà tìm chi xa xôi.
-Nhà tao cần con dâu chứ không cần bà dâu. Mày làm bạn tao đủ òi, nhà tao có một má lớn òi, không cần thêm một má nhỏ nữa. Mày tha cho anh tao sống với, ổng còn trẻ lắm.
Đấy, nó nhờ tôi kiếm người yêu cho anh nó, mà nói tôi thế đấy. Chịu nổi không?

Suy nghĩ tới suy nghĩ lui, thừa nhận mình ế chổng ế chơ ra, mà khổ nỗi quen mấy nhỏ bạn toàn dân xinh không cả thôi, mà tụi nó thì đầy “thằng” lằn xếp hàng dài rồi. Kiếm đâu ra mà giới thiệu giờ trời. Suy nghĩ nhức cả đầu, mới nhớ tới H. Nếu H bằng lòng, chắc giờ H cũng hạnh phúc rồi, mà chuyện tình cảm, không phải cứ nghĩ họ hợp nhau là được. Đôi khi tôi nghĩ lẽ ra không nên giới thiệu H thì hay hơn. Chắc anh của HL, cũng đã buồn nhiều lắm.

Ai nói chơi với mấy đứa bạn xinh không khổ, suốt ngày nghe người ta bảo giới thiệu không hà.
Gặp nhỏ nói quanh quẩn công việc của nó dạo này thế nào, rồi dự định tương lai nó, hỏi mom nó khoẻ không. Quên lun anh nó. Hy vọng anh nó tìm được cô gái ngoan hiền.

Từ khi VN gia nhập WTO, ngành luật có vẻ khởi sắc nhỉ. Hôm nay ra phố nghe người ta bàn tán luật mới tùm lum. Mình từ xưa tới giờ chỉ nghiên cứu luật hôn nhân và gia đình thui, cũng biết sơ sơ luật nhà đất, quyền thừa kế. Chắc mai gọi điện hỏi chị L, xem mượn được sách về luật thuế mới không? Ở nhà ngồi ngâm dấm, nhầm ngâm cứu. Để ra đường còn biết mà nói thuế thu nhập cá nhân, để người ta nghe tưởng mình đại gia ai ngờ đại … Đấy, dạo này chơi với mấy đứa nhóc riết, mở miệng nói bậy. Mình đúng thật là dân vô sản mà khoái học đòi.

HL nghe mình nói mấy câu này lại bảo mình cứ chửi xéo, chửi ai thì chửi đại đi. Nữa, cứ gán tội mình tầm bậy không. Vô sản như mình lớn tiếng còn không dám nói chi chửi.



Photobucket
Photobucket