con chuồn chuồn em bắt
của ngày xưa trẻ thơ
đã bay về miền trời
ở nơi nào xa lắc
con chuồn chuồn em bắt
của ngày xưa trẻ thơ
lạc ở chốn bơ vơ
không tìm đường về được
con chuồn chuồn em bắt
của ngày xưa trẻ thơ
có đôi mắt lơ mơ
hướng về miền cổ tích
con chuồn chuồn em bắt
của ngày xưa trẻ thơ
đã hoá thành giấc mơ
để đêm đêm ấp ủ
con chuồn chuồn em bắt
của ngày xưa trẻ thơ
bỗng một phút bất ngờ
em thấy trên cánh sóng
con chuồn chuồn em bắt
có một màu xanh mây
như ánh mắt anh nhìn
cho lòng em chao liệng
con chuồn chuồn em bắt
cố bỏ chạy thật xa
ngẩn ngơ em vỡ oà
tần ngần trong tiếc nuối
con chuồn chuồn em bắt
như tình anh lững thững
có lúc gần lúc xa
chẳng thể nào hiểu thấu
con chuồn chuồn em bắt
của ngày xưa trẻ thơ
hay của lúc bây giờ
đã đều bay đi mất
con chuồn chuồn em bắt
có một màu xanh mây
bay vào trong giấc mơ
đêm đêm em ấp ủ
Kekeke… viết trong lúc qua lều người ta ngủ nhờ. Hôm nay bé L đi Bằng lăng Tím với bạn của MT. Đến bạn cũng phải xài ké của người khác nữa… Bùn Y__Y
Lúc đi mình muốn tìm về một chút ký ức của ngày xưa. Nhưng cảm giác không có một chút nào của ngày đó. Nên vui hay buồn nhỉ?
Dòng sông yên ả, với rặng cây rì rào, nhưng lòng mình không nôn nao như trước. Thì ra tim mình lỗi nhịp không phải bởi cảnh mà bởi người. Không hiểu tại sao mình cứ cố muốn nhìn thấy mình của ngày xưa một lần nữa. Càng tìm càng không thấy. Mình thật ngốc, cứ cố tìm cái mà biết rõ nó không hề ở nơi đó.
Cám ơn MT đã không ngại khi dẫn mình đi cùng. Cám ơn đã chăm sóc mình. Mình không biết có tạo ra ấn tượng gì không tốt không. Mình đã quen với việc sống chỉ có riêng mình.
Nhận ra được vài điều, không quá đáng để buồn, nhưng cũng chẳng khấp khởi để vui. Những điều ấy mình sẽ giữ riêng cho mình, nếu quởn viết thêm cái entry khác. Giờ đi ngủ!
PHML