PHML's Diary

Saturday, October 3, 2009

trung thu 2009

Nguồn ảnh: sưu tầm

Trung thu năm nay không mưa. Đã bao lâu rồi, tôi quên mất trong năm có ngày này, chỉ nhớ rằng từ rất lâu có thể là 6 mà cũng có thể là 8 năm trước… hôm ấy mưa khá lớn nên chẳng thể ngắm trăng.

Trời hôm nay khá đẹp để đi chơi, còn tôi thì online cả ngày… chẳng biết làm gì. Dù thật sự có nhiều thứ đang chờ tôi giải quyết. Chuẩn bị thi, mà bài vở thì chưa có chữ nào trong đầu cả, tiền học phí sắp đến hạn đóng. Tiền hai tháng nay đều hụt chưa biết lấy khoản nào bù vào. Đi ra đi vào nhà vẫn nghe mấy câu đến thuộc lòng, vậy mà cứ mỗi lần nghe như có ai đó ghim kim vào lòng vậy “tao khổ quá mà mày chả hiểu cứ trơ trơ”.

Mắt mỏi, đầu như có một đống dây nhợ chằng chịt bó chặt. Muốn suy nghĩ, nhưng chả biết phải nghĩ gì.

Tình cảm… liệu nếu tôi thật sự nghèo, anh có còn bên tôi không? Tôi cần một người bạn chứ không cần người yêu.

Còn nhiều nỗi lo ngổn ngang… lại lặng lẽ sắp xếp một mình.

Mai phải thức sớm, mong rằng đêm nay có thể ngủ sớm. Tự thưởng cho mình một khúc nhạc, nghe xong rồi đi ngủ nha L.

PHML

...
Bài hát: Một mình
Sáng tác: Lam Phương
Trình bày: Hương Giang



Sớm mai thức giấc, nhìn quanh một mình.
Ngoài hiên nắng lóe, đàn chim giật mình.
Biết lời tỏ tình, đã có người nghe.

Nắng xuyên qua lá, hạt sương lìa cành.
Đời mong manh quá, kể chi chuyện mình.
Nắng buồn cuộc tình, bỗng tắt bình minh.

Đường xưa quen lối, tình dối người mang.
Tình duyên trăm mối, một kiếp đa đoan.
Cố tìm tình chồng chất ngổn ngang.
Còn bao lâu nữa khi ta bạc đầu?
Tình cờ gặp nhau,
ngỡ ngàng nhìn nhau,
để rồi còn gì nữa cho nhau.

Sáng trưa khuya tối, nhìn quanh một mình.
Đường quen không tới, tìm nhau ngại ngùng.
Chỉ vì đời mình chưa có bình minh.

Sớm mai thức giấc, ngoài hiên nắng lóe.
Chỉ vì đời mình chưa có bình minh...

P/s: Khuya nay lại mưa...