PHML's Diary

Friday, December 25, 2009

yesterday

Nguồn ảnh: sưu tầm

28 và 30 này thi, có thể nói 2 buổi này là ngày thi quan trọng nhất trong năm. Chưa học hành gì, nhưng cũng đã cố gắng ngó qua sách vở. Hy vọng và cầu nguyện cho lần thi này. Cố lên L nhé!

8/1 lại thi, nhưng kỳ thi này thì chả phải lo lắng, mình tự tin rằng sẽ vượt qua nó dễ dàng dù điểm thi có thể sẽ không cao.

Từ trước tới giờ mình là người chả bao giờ lo lắng về việc học cả. Thậm chí có bị mời phụ huynh cũng không làm mình ớn. Kỳ thi đại học, mọi người đều lo lắng thì hôm trước buổi thi mình đi chơi đến nửa đêm mới về. Phải ngồi đến 2/3 giờ thi mới được phép ra khỏi phòng thi, và mình là đứa thứ hai bước ra khỏi phòng. Vẫn còn nhớ hôm ấy, khi mình ra đến cổng trường thì chung quanh có rất nhiều phụ huynh đứng, có một bác lo lắng quá hỏi mình rằng đề khó không, mình cười và bảo rằng đề không khó cũng không dễ. Cái cảm giác khi bạn bước ra cổng trường chỉ có một mình mình và ngoài kia rất đông phụ huynh đang dõi vào, nơi ấy không có ánh mắt nào dành cho bạn cả. Lạc lõng!

Kỳ thi tốt nghiệp còn vui hơn, bữa đầu thì không có chuyện gì, bữa thứ hai thì bước vào phòng thi thì mắt sưng húp rồi. Lúc làm bài thì không sao, vừa mới làm xong thì chả kiềm nén được nên cứ nước mắt ngắn nước mắt dài, giáo viên coi thi tưởng làm không được hỏi thăm. Mình trở thành trung tâm của phòng thi. Bài thi hôm ấy làm rất tốt, đề cho đúng những câu mình học rất kỹ, kết quả không được điểm tuyệt đối, trong cái rủi cũng có cái may vậy. Mình đúng là không có duyên với thi cử, không có chuyện này cũng có chuyện kia, những biến cố cuộc sống đến cũng đúng lúc thật. Hôm ấy có người đã thấy những giọt nước mắt mình rơi, nhưng họ ngoảnh mặt đi và không có một câu nào hỏi thăm cả. Ba năm dài như bóng với hình, vậy mà …

Mình tưởng rằng đã quên hết rồi chứ, không hiểu tại sao bây giờ lại nhớ. Trí nhớ ngược, những chuyện xưa cũ thì rõ ràng, những thứ mới đây thì mơ hồ. Lẽ ra mày không nên sống nhiều với quá khứ như thế L à.

Giáng sinh năm nay trời không lạnh, nhưng lòng chẳng ấm. Có những thứ cần phải quên L à. Lại buồn vu vơ viết vớ vẩn.

25.12.09
PHML

---
Bài hát hồi ấy vẫn thường hay nghe
Yesterday-The Beatles

Yesterday,
all my troubles
seemed so far away.
Now it looks as though
they’re here to stay.
Oh, I believe in
yesterday.

Suddenly,
I’m not
half the man
I used to be
There’s a shadow
hanging over me
Oh, yesterday
came suddenly.

Why she had to go
I don’t know
she wouldn’t say.
I said something wrong
Now I long
for yesterday.

Yesterday,
love was such an
easy game to play.
Now I need a place
to hide away.
Oh, I believe
in yesterday.

Why she had to go
I don’t know
she wouldn’t say.
I said something wrong,
Now I long for yesterday.

Yesterday,
love was such
an easy game to play.
Now I need a place
to hide away.
Oh, I believe in
yesterday
.



Giáng Sinh 2009

Nguồn ảnh: sưu tầm

Mình cứ nghĩ giáng sinh năm nay sẽ cố làm cho nó khác mọi năm, nhưng rất khó để thay đổi. Có lẽ đó là 1 phần của số phận, mình hay đổ thừa quá nhỉ!

Nếu lòng người không thay đổi thì mọi bố trí dù có làm hoàn hảo cũng không đem lại kết quả mong muốn được.

“Tại sao lại đối xử với tôi thế?” câu hỏi luôn trong đầu nhưng chưa bao giờ thốt được nên lời. Không muốn lặng khóc trong đêm nay, nhưng môi vẫn có vị mặn. Mày vô dụng quá L ơi.

Món quà tự tay mình chuẩn bị trước cả tháng trời, vậy mà giờ nhìn nó chỉ cảm thấy vô nghĩa. Những lời chúc Giáng Sinh an lành hạnh phúc nhận được chẳng có cái nào ứng nghiệm cả. Ừ, thôi vậy, sẽ có một Giáng Sinh tốt hơn vào năm sau, hy vọng thế.

Mong mọi người đều có Giáng Sinh an lành!

Giáng Sinh 2009
PHML