PHML's Diary

Thursday, November 27, 2008

lập đông


Hôm nay lập đông, cái se se lạnh làm tôi nhớ về nhiều thứ. Tự nhiên thấy nhớ vài người mà họ chả là gì của mình cả.

Ăn cơm chiều xong, tôi chạy lại ôm mẹ và xin viện trợ, bà nhìn tôi với ánh mắt tôi biết rằng không thể trông mong vào điều đó. Thôi kệ, ngày sang mùa trong năm mà, bữa nay tiêu tốn tí làm bữa tiệc nhẹ tiễn thu vàng vọt đi, đón đông lạnh lòng về chứ.

Ra phố nắng ngã cuối trời, làm tự dưng tôi thấy chạnh lòng. Triều dâng, nghĩa là có đặc sản thành phố Hồ Chí Minh – kẹt xe. May là không mưa nên cũng chả đến nỗi.

Đi vòng qua mấy con hẻm nhỏ, thấy hơi hướm của sài Gòn lành lạnh. Nỗi lo hay muộn phiền trong tôi tạm trốn đâu đó. Nhớ quá những ngày mặc áo dài đến trường... và nhớ quá những người của một thời. Đâu rồi tôi của ngày xưa?

Ngắm nghía mãi chả thấy cái ga-tô nào hợp với buổi tiệc tối nay cả, thôi chọn đại một cái vừa túi tiền vậy. Vậy là khui chai vang để dành năm mới. Tết năm nay vậy là thấy khoảng sắm đồ tết bị méo một khoảnh rùi. Mà nếu không có bữa tiệc này chắc tôi thấy cả khoảng trống mênh mông trong lòng mình ấy, lấp được tí nào hay tí ấy, phải không L?

Về đến nhà bày biện ra, mẹ tôi lắc đầu nói tôi là đứa rất biết hưởng thụ. Hưởng thụ mà không biết kiếm tiền là cả một vấn đề nan giải, tôi vốn dĩ vô dụng nên cứ nhắm mắt làm ngơ thôi.

Tôi là kẻ như thế biết cách tự làm mình hạnh phúc. Có sung sướng không khi tôi luôn là người tự tổ chức tiệc và tự tham dự? Ấm áp không với ánh nến chỉ có mình tôi?

Sài gòn sang đông rồi!

Photobucket
Photobucket

0 comments: