PHML's Diary

Monday, November 24, 2008

có nhiều


Đã có quá nhiều ư?

Mình thật đã có nhiều, rất nhiều…

Sống trong sung sướng nhiều quá, con quên mất giọt mồ hôi của mẹ. Sống trong sự ấm áp quá lâu con quên mất điều đó có được là do vòng tay mẹ ủ ấm…

Và đôi khi mất đi con mới hiểu rằng con đã từng có. Nhưng cũng có những thứ con luôn giữ gìn, càng cố nắm chặt trong tay thì nó cứ như khói… nhẹ nhàng bay đi mất…

Để rồi con sống với niềm vui riêng con, niềm vui do chính bản thân mình tạo ra, lạc lõng với nỗi đau, niềm hạnh phúc ngoài kia…

Giữa những con người nơi đó, chộn rộn với cuộc sống của chính bản thân, họ quên mất giữa người với người có chung dòng máu đỏ.

Không hiểu tại sao khi mở rộng lòng với cuộc sống, đổi lại là những sự mệt mỏi và thất vọng. Thất vọng quá nhiều nên chính con cũng chẳng thể phân biệt được sự thất vọng đó là cho mình hay cho cái tình cảm mà mình đã đem trao?

Vẫn biết tình cảm cho đi là không đòi hỏi… con sông cứ mãi theo dòng chảy đổ ra biển lớn, chỉ có những con nước ròng vẫn hàng ngày chảy , chỉ có những ngày nắng hạn mà không có mưa rào… một ngày nào đó sông sẽ phải cạn khô mà thôi.

Đã cạn rồi còn gì để trao?


Photobucket
Photobucket

0 comments: