PHML's Diary

Tuesday, November 25, 2008

hố


Có lẽ có ai nói gì đó mà mom không tin, chỉ biết hình như bà bị hố. Bà cứ lẳng nhẳng lằng nhằng… tự nhiên thấy vui vui, có lẽ mình thấy bà buồn bực chuyện gì đó không phải do mình gây ra, có lẽ nhờ đó mà tâm mình thấy thanh thản đôi chút…

Đêm nay bà thức khuya, không chịu ngủ… nhưng không phải do mình… bà vẫn cẩm nhẩm… mình thì cứ tủm tỉm cười… không hiểu tại sao… có lẽ tìm thấy chút thường nhật của cuộc sống hàng ngày.

“Đi ngủ đi!” Câu thường ngày mẹ nói với mình, đêm nay mình lại nói với mom. Mình lại chọc cho bà phát hoả, nhưng đêm nay trời lạnh, lửa không thể cháy… mà đời thì còn nhiều đêm lắm.

– Mẹ có ngồi cộng sổ đến sáng cũng chẳng thêm ra đồng nào đâu. Chỉ có cách là đem bán con thì mới mong mẹ khá nổi.

– Mày cho không cộng hàng khuyến mãi còn không có người rước đi. Suốt ngày chat chit khùng điên gì mà chat hoài.

– Vậy thì mẹ đi ngủ đi rồi con đi ngủ.



Con cũng hố rồi, mẹ ngủ trước con!

Sunday 2 March 2008 - 02:46PM (ICT)


Photobucket
Photobucket

0 comments: