PHML's Diary

Monday, November 24, 2008

tôi hạnh phúc


Mình hạnh phúc…

Đôi khi cảm xúc dâng tràn nhưng lại không hiểu đó là cảm xúc gì? Hình như không phải là nỗi buồn, niềm vui ư lại càng không. Ẩn khuất sau các kệ sách cao cao, tôi rơi nước mắt, thói quen đi nhà sách một mình đến giờ vẫn chẳng có gì thay đổi, mà cuộc sống xung quanh tôi mỗi ngày lại càng thấy sao xa lạ quá. Những gương mặt tưởng là quen nhưng hình như không phải, chỉ là bóng mờ của một ai đó, nụ cười thấy lạ quá nhưng có lẽ đã từng gắn bó với tôi lâu lắm rồi. Tôi lại mâu thuẫn với chính tôi rồi.

Vì một ai đó, tôi muốn thấy lại mình của ngày xưa. Vì một ai đó, tôi muốn ngắm mình trong gương. Nhưng có thể chắc một điều, đó không phải là tình yêu, vậy thì là gì nhỉ? tình bạn ư, không, không phải, đó không phải là thứ tình cảm đó, vậy xếp nó vào đâu đây? Có thể, có thể tôi thấy một nét phảng phất gì đó của mình ngày xưa, vậy là tôi yêu chính tôi, giải thích như vậy hình như chưa hợp lý lắm. À, thời gian sẽ làm rõ mọi chuyện, nhưng hình như trong chuyện này, thời gian sẽ làm nó trôi vào lãng quên. Tôi không có niềm tin tôi tìm được lời giải đáp cho chính mình.

Tất cả lặng trôi, đẩy tôi về với thực tế… tôi hạnh phúc…


Photobucket
Photobucket

0 comments: