PHML's Diary

Monday, December 1, 2008

chào bạn



Dạo này lạ nhở, ai cũng tránh mặt mình hết í? Tại sao vậy kà?

Cũng không vấn đề gì, cố hết sức để giữ những gì có thể giữ, không giữ được thì cũng đã dốc toàn tâm toàn lực rồi. Nhưng vẫn không hiểu lý do tại sao tránh mặt mình.

Tình yêu ư? Mình có bao giờ tranh giành với ai đâu nè, biết chả có kết quả thì bắt đầu chi cho mệt. Có thể nói thẳng với mình mừ, người nào thật sự biết rõ về mình mà vẫn thích mình thì người đó có tiền sử bệnh thần kinh í. Tự tin vào bản thân mình đi, tui yếu lắm, bạn đạp một phát là tui văng ngay nên đừng lo sợ gì cả, thế nhé.

Tương lai? Trời ui, của tui nó tối đen như mực. Đừng lo, tui không bao giờ vượt được mặt ai đâu. Lê lết còn không nổi, sao dám qua mặt ai mừ.

À, còn khi bạn quá hiểu tôi và biết tôi là đứa chả vinh dự gì khi đi chung nên muốn đá, chuyện nhỏ. Nhưng cũng nên chào tạm biệt chứ, dù sao cũng đã đi chung bao nhiêu năm. Gửi một tin nhắn, hay là sắp đến giáng sinh rùi gửi tui tấm thiệp ghi “tạm biệt”, vậy là tui sẽ bấm nút biến ngay. Đầu óc tôi đơn giản lắm nên chả thể hiểu bạn đang nghĩ gì, cứ nói thẳng thì hơn. Việc nói thật suy nghĩ của bạn lúc này cho tui biết cũng tốt chứ, xem như tập luyện làm sếp đi, giải thích lý do bạn sa thải nhân viên.

Còn lý do nào để tránh mặt tui không nhỉ? Bận, ai mà chả phải bận một đời.

Chào nhé, bạn tôi!



Photobucket
Photobucket