PHML's Diary

Friday, October 30, 2009

Thứ sáu 30/10/2009

Nguồn ảnh: sưu tầm

Lật những trang nhật ký cũ thấy mình đã suy nghĩ quá nhiều, và những niềm vui trong ấy quá ít, mình đã sống quá bi quan?

Mình muốn thay đổi, đã cố gắng rất nhiều để thay đổi, nhưng dường như vô vọng, và ngày qua ngày lại kiềm nén để tiếp tục những chuỗi dài không mong muốn.

Mình không biết rằng khi tuổi đời chồng chất, áp lực lại nặng nề đến thế. Tại sao lại phải sống bởi những thứ viễn vông xa vời. Mình muốn được sống cho chính mình, muốn được hưởng những ngày tháng nhàn nhã không lo toan. Muốn khi đau lòng mình có thể gào thét khóc lóc phá tan những thứ phẫn uất trong lòng mình. Nhưng điều đó là không thể.

Ước gì mình có thể kết thúc mọi thứ ở đây.

Viết cho những nỗi đau câm lặng.
PHML

Wednesday, October 21, 2009

T3 20/10/2009

Nguồn ảnh: sưu tầm

Vẫn không thể lấy lại được việc thăng bằng trong suốt những ngày qua. Muốn kể lể, muốn than vãn để trút ra được bao nhiêu thì trút, nhưng… có những điều nên giữ cho riêng mình.

Phải chi giờ đây người biết rằng nên dừng lại, phải chi tôi có thể tha thứ, phải chi người nghĩ cho tôi một chút, phải chi tôi là kẻ tâm thần.

Có lẽ thời gian sẽ phai mờ tất cả, nhưng đến ngày nó phai mờ có lẽ trí óc tôi cũng đã lẩn thẩn như một người già. Sẽ là 6 năm, 12 năm hay 30 năm nữa. Không biết tôi có can đảm và sức chịu đựng để sống đến chừng ấy năm không.

Mơ và mong đợi những ngày tháng bình yên.



PHML

Thursday, October 15, 2009


Lần thứ hai trong đời cảm thấy bị phản bội.

Dầm mưa…

Sốt

PHML
Dốc hết tình này ta trả nợ người
Dốc hết tình này ta trả nợ đời
Trả hết tình tôi vẫn nợ không thôi
Mắt đã mù lòa vì đợi tình xa
Tóc rối bạc màu vì nợ yêu nhau
Nào biết ngày sau vẫn nợ tình nhau

Trả hết trả hết cho người
Trả luôn mắt môi nụ cười
Trả xong đời còn hư không
Này gió gió bay về trời
Này hoa sẽ rơi về cội
Còn ta đường nào cho ta

Em ơi em anh không thể nuôi bao nhiêu yêu thương này
Nhớ mong hoài
Em ơi em anh không thể nuôi bao nhiêu yêu thương này
Chờ mong mãi

Sunday, October 11, 2009

Nguồn ảnh: sưu tầm

Lâu rồi tôi không khóc, không hiểu hôm nay tại sao tôi lại thế. Tôi bị sao thế?

Muốn uống một chút, nhưng sáng mai đi thi sớm… cũng hứa rồi là sẽ không đụng đến chất gì có cồn.

Đầu óc rỗng tuếch. Mai thi có qua không đây. Cũng chẳng quan trọng gì. Cuộc đời tôi có gì ý nghĩa đâu mà tiếc nuối.

Thèm ích kỷ một chút, xấu xa một chút… thèm cuộc sống hư đốn một chút… để giải toả nỗi lòng. Liệu đó có phải là chọn lựa đúng đắn?

Đã ngoi ngóp sống được đến ngày hôm nay rồi, cứ im lặng mà sống tiếp thế thôi.

PHML

Friday, October 9, 2009

Cưới nhầm

Nguồn ảnh: sưu tầm

Gửi anh chồng cũ

Lần đầu tiên em gặp anh là cách đây 5 năm. Em đã thương thầm anh rất lâu… tương tư, mất ngủ, ngơ ngẩn cả tháng liền về lần gặp mặt định mệnh đó. Nhưng em biết, em không xứng với anh… em cũng biết phận em nghèo. Em đã hứa với lòng mình, nếu một ngày nào đó em có thể nắm anh trong tay mình, thì mãi mãi em sẽ không bao giờ buông tay.

Sau đó rất lâu, em cũng không nhớ rõ lâu chừng nào, bởi tình yêu em dành cho anh quá lớn, nên có thể một ngày dài tựa ba năm anh à. Ông trời đã không phụ người có lòng, rồi một ngày anh là của em.

Thời gian qua đi, anh không còn hào nhoáng như trước, nhưng em vẫn yêu anh rất nhiều. Em cũng đã gặp gỡ rất nhiều người khác hơn anh, cũng tìm hiểu họ, thi thoảng cũng mơ về họ, nhưng em biết rằng, anh mới thật sự là của em.

Rồi những lời bàn ra tán vào của những đứa bạn em về anh. Em buồn lắm, họ bảo em nên bỏ anh đi, em đi bên cạnh anh rất không xứng đôi, vì càng ngày anh càng tàn tạ, trông khi em giờ có thể chọn những anh chàng đẹp mã hơn. Có một chút tủi khi ngắm nhìn anh, nhưng em vẫn còn yêu anh, anh à.

Vậy mà, một ngày anh nỡ bỏ em mà đi.

Buồn đau và nuối tiếc đến thế nào thì em vẫn phải sống đúng không anh. Không có anh cuộc sống em dường như khó khăn rất nhiều. Em chả còn biết gì về chung quanh, các mối liên hệ của em với mọi người gần như cắt đứt. Việc học tập của em cũng trở nên mệt mỏi, vì trước đây em vẫn quen phụ thuộc vào anh.

Em quyết định sẽ kết hôn với người khác để cuộc sống em tốt hơn. Phải chi anh đừng bỏ em mà đi…
...


Gửi anh chồng mới.

Trong lòng em vẫn còn rất nhiều hình dáng của người chồng cũ. Đến với anh quả thật có chút khó khăn, nhưng em nghĩ mình sẽ cố gắng.

Em đã gần như bận suốt 2 ngày để có thể làm quen với anh, và để hai ta sống thuận hoà hơn. Nhưng sự cố gắng của em tuy có chút kết quả nhưng em vẫn thấy có nhiều điều không vừa ý. Ai cũng khen anh đẹp mã hơn chồng cũ em, hợp với em. Nhưng họ là người ngoài, chỉ nhìn ngắm qua rồi đi, trong khi anh và em lại sáng tối bên nhau. Ở trong chăn mới biết chăn có rận phải không anh?

Sau nhiều lần suy nghĩ, em quyết định sẽ ly hôn với anh. Tuy nhiên vì còn nhiều vấn đề cần giải quyết, nên em sẽ bên cạnh anh một thời gian nữa. Anh cố gắng đi nhé, biết đâu sau này anh sẽ gặp người khác tốt hơn em.

Có lẽ em đã sai lầm khi chọn anh quá gấp gáp để thay thế chồng cũ của mình. Chỉ có ai ở trong hoàn cảnh em thì mới biết em thiệt thòi thế nào.

Thương anh, nhưng chúng ta không hợp nhau anh à.
...


Gửi người tôi muốn lấy làm chồng

Theo thông tin em biết được thì khoảng 2 tháng nữa anh sẽ về Việt Nam. Và để có thể đón chờ anh, em biết mình phải hy sinh rất nhiều. Em vẫn chưa biết yêu cầu anh về người vợ tương lai là thế nào. Nhưng em biết, khả năng của em có được anh là hy hữu. Nhưng em sẽ cố gắng phấn đấu vì anh, vì tình yêu sẽ nảy sinh giữa hai ta.

Nếu có thể, hy vọng tình yêu giữa em và anh sẽ lâu dài.

Yêu và mong anh nhiều lắm.
...

p/s: Quởn, bực mình vì sắm con phone mới không vừa ý.

Chú thích một chút:

Anh chồng cũ là con O2 MiniS, vừa mới mất.
Photobucket

Anh chồng mới là con Samsung GT-B7320, mới mua nhưng chán quá, đang để dành tiền để đổi.
Photobucket

Anh chồng mong đợi ở tương lai là Sony Ericsson XPERIA2, chẳng biết giá sẽ thế nào. Sẽ có mặt VN trong 2 tháng tới, gom đâu ra tiền mua giờ Trời.
Photobucket

PHML

Wednesday, October 7, 2009

mùa đông ghé ngang

Nguồn ảnh: sưu tầm

Mở mắt ngó đồng hồ 11h20. Vậy là đi tong buổi sáng.

Thói quen chả bao giờ thay đổi, bật máy tính để đó, và xuống nhà kiếm mẹ, à không kiếm đồ ăn. Dưới nhà tối thui, trống hoắc, mẹ đi chùa. Một đống ngổn ngang, nồi cơm chưa rửa, chén dĩa tùm lum, vậy là mẹ đi từ rất sớm.

Cũng chả màng, có sữa và mì gói, thế là đủ. Thứ hai này thi, cả tuần đc nghỉ, tập vở môn pháp luật cũng chả biết quăng đâu chứ đừng nói là học. Kệ, người thông minh như mình (ngu hay tưởng bở) cần hai ngày để học thôi, không đậu thì thi lại, có phải là thi lại lần đầu đâu.

Xử lý xong vụ phản động của bao tử thì loi nhoi lướt net. Cứ cảm thấy thời tiết ngày hôm nay se se lạnh, hanh hao sao đó, lòng tự nhiên thấy miên man. Mở khung cửa sổ thấy chấp chới cái nắng hanh vàng.

Trời nắng, rất nắng nhưng lại có cái gì đó se sắt lạ lùng. Vào đông rồi à? Hay lầm tưởng?

Có mùa đông đi ngang khung cửa
Có cái nắng hanh hao ghé vào
Có giọt nước tràn qua khe mắt
Có chút tình đọng lại trong tim

Nhớ, nhớ da diết ngày xưa… cái vị của ngày làm mình nhớ sao? Ngắm nhìn những vệt nắng nhảy nhót mái hiên, tĩnh lặng… cảm thấy thời gian đang chầm chậm lướt qua mình nhẹ nhàng. Thời gian chỉ có một chiều duy nhất bước đi, chỉ có ý niệm con người lội ngược dòng để tìm kiếm cái mất mát.

Bâng khuâng nhớ một câu hát: em biết anh đi chẳng trở về…

...
Thơ: Thái Can
Nhạc: Anh Bằng
Thể hiện: Vũ Khanh



Anh biết em đi chẳng trở về
Dặm ngàn liễu khuất với sương che
Em đừng quay lại nhìn anh nữa
Anh biết em đi chẳng trở về

Không phải vì anh, chẳng tại em
Hoa thu tàn tạ, rụng bên thềm
Ân tình sớm nở, chiều phai úa
Không phải vì anh, chẳng tại em

Bên gốc thông xưa, mình lỡ ghi
Tình ta âu yếm lúc đam mê
Thôi đành xóa lời thề trăng nước
Bên gốc thông xưa, mình lỡ ghi

Em nhớ nhung chi, giọt hương huyền
Đàn xưa đã lỗi khúc tơ duyên
Tơ trời không đượm tình âu yếm
Em nhớ nhung chi, giọt hương huyền

Bể cạn sao mờ, núi cũng tan
Tình kia sao giữ được muôn vàn
Em đừng nên giận tình phai úa
Bể cạn sao mờ, núi cũng tan

Anh biết em đi chẳng trở về
Dặm ngàn liễu khuất với sương che
Em đừng quay lại nhìn anh nữa
Anh biết em đi chẳng trở về




Saturday, October 3, 2009

trung thu 2009

Nguồn ảnh: sưu tầm

Trung thu năm nay không mưa. Đã bao lâu rồi, tôi quên mất trong năm có ngày này, chỉ nhớ rằng từ rất lâu có thể là 6 mà cũng có thể là 8 năm trước… hôm ấy mưa khá lớn nên chẳng thể ngắm trăng.

Trời hôm nay khá đẹp để đi chơi, còn tôi thì online cả ngày… chẳng biết làm gì. Dù thật sự có nhiều thứ đang chờ tôi giải quyết. Chuẩn bị thi, mà bài vở thì chưa có chữ nào trong đầu cả, tiền học phí sắp đến hạn đóng. Tiền hai tháng nay đều hụt chưa biết lấy khoản nào bù vào. Đi ra đi vào nhà vẫn nghe mấy câu đến thuộc lòng, vậy mà cứ mỗi lần nghe như có ai đó ghim kim vào lòng vậy “tao khổ quá mà mày chả hiểu cứ trơ trơ”.

Mắt mỏi, đầu như có một đống dây nhợ chằng chịt bó chặt. Muốn suy nghĩ, nhưng chả biết phải nghĩ gì.

Tình cảm… liệu nếu tôi thật sự nghèo, anh có còn bên tôi không? Tôi cần một người bạn chứ không cần người yêu.

Còn nhiều nỗi lo ngổn ngang… lại lặng lẽ sắp xếp một mình.

Mai phải thức sớm, mong rằng đêm nay có thể ngủ sớm. Tự thưởng cho mình một khúc nhạc, nghe xong rồi đi ngủ nha L.

PHML

...
Bài hát: Một mình
Sáng tác: Lam Phương
Trình bày: Hương Giang



Sớm mai thức giấc, nhìn quanh một mình.
Ngoài hiên nắng lóe, đàn chim giật mình.
Biết lời tỏ tình, đã có người nghe.

Nắng xuyên qua lá, hạt sương lìa cành.
Đời mong manh quá, kể chi chuyện mình.
Nắng buồn cuộc tình, bỗng tắt bình minh.

Đường xưa quen lối, tình dối người mang.
Tình duyên trăm mối, một kiếp đa đoan.
Cố tìm tình chồng chất ngổn ngang.
Còn bao lâu nữa khi ta bạc đầu?
Tình cờ gặp nhau,
ngỡ ngàng nhìn nhau,
để rồi còn gì nữa cho nhau.

Sáng trưa khuya tối, nhìn quanh một mình.
Đường quen không tới, tìm nhau ngại ngùng.
Chỉ vì đời mình chưa có bình minh.

Sớm mai thức giấc, ngoài hiên nắng lóe.
Chỉ vì đời mình chưa có bình minh...

P/s: Khuya nay lại mưa...