PHML's Diary

Friday, August 7, 2009

bài học

Nguồn ảnh: sưu tầm

Đôi khi có những mối quan hệ lạ lùng, rõ là chả ưa nhau, nhưng thi thoảng vẫn cứ gặp. Còn có khi trong lòng luôn giữ hình ảnh về nhau nhưng đến nhìn mặt nhau cũng thấy khó.

Trước đây tôi là người nấu điện thoại một hai tiếng là chuyện thường ngày. Nhưng giờ thì dường như mỗi lần tôi nghe điện thoại là cảm thấy căng thẳng, chả bao giờ nói được hay tâm sự bất cứ việc gì qua điện thoại. Mỗi cuộc điện thoại cũng chỉ vỏn vẹn vài câu. Chợt giật mình khi nhận ra thêm một sự thay đổi ở mình.

Không gian chung quanh khá ồn ào, M hỏi tôi biết tin gì về Q không. Tôi lại cười rồi nói dối là chả biết gì cả. M bắt đầu kể một số chuyện mà tôi có thể đoán trước.

Tôi biết Q từ khi cô mới là cô học sinh tỉnh lẻ vừa lên phố. Cô có chiều cao khá trội và đôi mắt khá đẹp, nhưng cô khó nổi bật được trong đám con nhà khá giả luôn cập nhật thời trang. Gia đình Q thì chỉ có miếng đất nhỏ dưới tỉnh, mà nghề nông thì chật vật lắm mới lo đủ cho 5 đứa con. Tôi vẫn biết rõ Q tiếp cận tôi vì nghĩ tôi cũng khá giả, sau khi biết gia đình tôi cũng thường thôi, thì cô đã thay đổi cách nhìn. Chung quy lại thì ít ra cô hơn những đứa khác là cố che giấu điều đó thay vì khinh bỉ và xem thường ra mặt.

Chưa bao giờ tôi ghét Q cả. Có lẽ tôi đồng cảm được chút ít khi tôi và Q không phải là những cô công chúa giàu từ trong trứng giàu ra. Giờ đây, đôi khi tôi thấy mình may mắn vì đã dừng đúng lúc. Nếu mẹ tôi không vì tai nạn giao thông nằm trong bệnh viện, gia đình tôi không trở nên vô cùng khó khăn, nếu không phải nhìn thấy sự tráo trở trắng trợn của những người thân quen, tôi đã và vẫn tiếp tục đi theo con đường đua đòi. Hậu quả sẽ ra sao, có Trời biết!

Có một sự thật là chưa bao giờ tôi xem Q là bạn mình. Dù lúc mới gặp hay sau này cũng thế. Tôi là người bạn thân chỉ cần một, người yêu cũng chỉ có một. Còn các mối quan hệ còn lại, nếu là trước đây thì chỉ là trang sức hay phụ kiện đi kèm, bây giờ là quan hệ giữa người với người.

M kể với tôi là Q thiếu nợ, dù giả vờ không tin nhưng tôi vẫn biết số nợ M nói còn nhiều hơn thế. Vẫn biết là gieo nhân nào gặp quả nấy, nhưng phải chứng kiến cái quả mà Q phải gánh thật sự là đáng sợ. Điều đó có phải là quá đắt hay không?

Chúng ta còn trẻ và còn cơ hội để bắt đầu lại. Bỏ hết tất cả và làm lại từ đầu, tôi nghĩ vẫn còn có thể.

Rõ ràng có những bài học trong cuộc sống luôn được nhắc đến để tránh né, nhưng đôi khi bản thân rơi vào lúc nào lại không hay. Có những việc mà khi làm thì không lường được cái giá phải trả kinh khủng đến thế. Đừng bao giờ lấy tình cảm tình yêu để nhằm trục lợi, vì đôi khi gậy ông lại đập lưng ông.

Gieo nhân nào gặt quả nấy, điều này rất đáng sợ, quả là đáng sợ!

Không biết gì cả vẫn là tốt nhất phải không L?

PHML