PHML's Diary

Friday, January 16, 2009

t8m


Dạo này có nhiều chuyện quá, nên chả biết sắp xếp thế nào, thôi thì cứ nhớ gì gõ lóc cóc nấy.

Dạo này cũng thỉnh thoảng đặt hàng qua mạng, lướt các entry tìm hiểu tí về người bán cũng như các mặt hàng trước đây, vô tình đụng cái hình, giật mình “thật sao?”

Tìm đến trang Friends xem thử 2 người có mối quan hệ gì, thì dù sao cũng hơn 5 năm không gặp rồi, làm sao tôi biết cuộc sống của họ giờ thế nào, qua một vài đứa thì biết rằng A đang cố gắng trở thành kỹ sư. Cũng một vài lần gặp nhau trên phố, tôi lẩn mất, A cũng chẳng thiết tha gì để biết cuộc sống hiện giờ của tôi. Nghe lời kể của một vài người thì cũng biết được sơ sơ cái sườn, nhưng thật hay giả thì phải kiểm chứng. Xác nhận thì phải cần chút thời gian. Tôi dạo này nhiều chuyện quá, qua tết lu bu chắc bớt làm chuyện chả ích lợi gì kiểu này.

Có lẽ khi lớn, người ta trưởng thành nên suy nghĩ cách nhìn nhận cũng thay đổi. Tôi cũng đã thay đổi quá nhiều đó thôi. Mẫu con gái A theo đuổi đủ ba tiêu chuẩn con nhà giàu, xinh và học khá, A không có thói quen tiếp cận những cô gái không có ít tiếng tăm ở trường. Thế giới của trường học so với thế giới của xã hội thì bé nhỏ hơn rất nhiều.

Người A thương thầm đầu tiên là một cô gái mà với tôi là khá lý tưởng đôi mắt buồn, nụ cười rất duyên, tính tình dịu dàng. Điều đáng tiếc nhất là anh bị mất điểm bởi chính ưu điểm của mình, cao 1m78, học hành khá tanh, nhưng chung quanh các mối quan hệ bạn bè của A toàn là nhắm thẳng đến vẻ bề ngoài. Cô nàng ấy nghĩ rằng anh quý cô bởi tất cả vẻ ngoài, chứ chắc gì thật tâm với cô. Thất bại thứ nhất! Người thứ hai, vẫn không khác gì cô thứ nhất, nhưng tôi lại không thích tính cách cô nàng này cho lắm. Vẻ ngoài khá dịu hiền nhưng mà lời nói hay thể hiện sự thách thức. Đến đây thì tôi và A không còn gặp nhau nữa. Hai cô nàng ấy giờ đều có người chia sẻ vui buồn cả rùi. Cô thứ nhất, tháng 12 vừa rồi chắc kỷ niệm 5 năm ngày yêu nhau, cô thứ hai thì sang tháng 2 kỷ niệm 3 năm.

Chuyện tôi không ngờ rằng bạn gái của A hiện giờ (tôi vừa mới biết), không nói đến vẻ ngoài, chỉ lời nói thôi thì khá rổn rảng, do “kinh doanh” sớm ư? Ừ, chắc do tôi không hiểu chuyện, quan trọng nhất là thực tài. Muốn nói một câu chốt lại nhưng thấy hình như đã chen quá sâu vào chuyện người khác, cái gì không liên quan đến mình đừng nhận xét bậy bạ.

Mình có phải là đã quá nhiều chuyện rồi không?




Photobucket
Photobucket