PHML's Diary

Saturday, March 13, 2010

lang thang


Tôi đúng là một kẻ tham lam.

Lẽ ra tôi phải cảm thấy hài lòng về cuộc sống hiện tại. Khi sống trong thiếu thốn, tôi mong muốn mình được đủ đầy vật chất, và giờ đây khi no đủ tôi lại khao khát tình cảm. Một thứ mà tôi biết rằng có nỗ lực thế nào thì cả đời này chả bao giờ có.

Tôi có thể dùng tiền để mua quần áo hay món nữ trang mình thích, nhưng tôi không muốn dùng tiền để mua trái tim một ai đó, và tôi cũng không có đủ tiền để mua.

Lẽ ra tôi phải biết ơn cuộc sống khi tôi được sống thế này, không phải lo bữa no bữa đói, không phải tất tả kiếm việc để chu cấp cho nhu cầu hàng ngày. Vậy mà tôi vẫn thấy tủi thân và thi thoảng vẫn rớt nước mắt.

Tôi đã quá tham lam rồi!

1h sáng đi bộ lang thang gần nhà và ngứa tay chụp ảnh. Những ánh đèn đường vàng vọt, những con dốc vắng bóng người, những con đường vắng tanh cũng như lòng tôi vắng ngắt chả ai thèm bước vào.


1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11


Đêm
Lang thang
Bắt gặp bóng mình.

PHML