PHML's Diary

Friday, February 6, 2009

À ơi... tôi tự ru tôi


Tháng giêng năm nào trong suốt 6 năm nay cũng là tháng mà tôi rơi nước mắt nhiều nhất. Có lẽ thói quen khóc vào đêm giao thừa đón năm mới, khó mà bỏ. Mùng 1, mùng 3, mùng 6, ngày hôm nay… có lẽ ngủ quá nhiều hay thiếu ngủ cũng làm tinh thần tôi không tốt. Trên đời này ai có thể làm tôi thật sự buồn lòng đến phải rơi nước mắt?

Tôi muốn bỏ hết tất cả mọi thứ để ra đi, nhưng không đủ can đảm, tôi không sợ mình không thể nuôi nổi chính mình, tôi chỉ lo việc ngày tôi đi nơi này còn bóng dáng một người, nhưng ngày tôi về thì chẳng còn ai nữa. Quá khứ đè nặng lên hiện tại, hiện tại dửng dưng với tương lai. À ơi, con đường nào tôi sẽ phải đi?

Những lời nói ấy, tôi không còn thiết tha để đối đáp, tôi không đủ sức để phân trần, tôi cũng quá mệt mỏi với những điều cứ lặp đi lặp lại như thế. Tôi tìm nơi nào chỉ có riêng tôi, cho những thứ chất chứa trong lòng, những câu chữ muốn thốt ra hoá thành nước mắt tuôn chảy trong lặng im. Hạnh phúc ngay nơi này sao tôi chẳng thể nắm bắt?

Có phải tôi đã quá tham lam, cuộc sống đã cho tôi quá nhiều mà tôi vẫn chưa thấy đủ. À ơi… tôi muốn ru mình giấc ngủ bình yên.



Photobucket
Photobucket

Thu, 05 Fed 2009


Today’s busy day, I slept 6 hours. But now, I keep sadness because the matter occurred yesterday. I want to remove everything which is hanging about head out of memory.

I don’t describle my felling by english, so it’s too little word, even bad grammar. I try to write because I’m anxious about the language which I learned many years will go back zero.

T and I started to draft powerpoint at 3pm, end at 8pm. However it was needed correction, I hope everything will be fine.

We needed to charge energy. After, the hungriness was solved, tramping street’s always the best idea. The garden café’s the best place with me for gossip, relaxation. 10pm, the streets were more deserted than weekdays.

Oh, today ended yet my works have been completed.

Sleep and starting new day!



Photobucket
Photobucket