PHML's Diary

Monday, November 24, 2008

đi tìm


Trong mỗi con người ai cũng có cho mình một khoảng trống, không biết rộng bao nhiêu nhưng đủ để chứa một nụ cười của ai đó, một ánh mắt xa xôi ngày nào, một tiếng nói thân quen… Khoảng trống ấy sẽ nhè nhẹ len lỏi chiếm mất hồn mình lúc nào không hay…

Mình đã có quá nhiều nên đôi lúc mình không biết là mình đã có… còn khi mất đi thì mình ngỡ ngàng… mình liệu đã sở hữu bao giờ đâu mà đánh mất… nhưng mất thật rồi thì mình lật đật cuống cuồng đi tìm… để vô tình cho hiện tại… để rồi ngày qua đi, một chuỗi những thứ thất lạc… mỗi lúc một nhiều…

Có những thứ lý lẽ nói ra nghe rất suông câu, một khi làm thì vấp mãi té hoài mà chẳng tới đâu… Đôi khi mệt mỏi không hiện ra trên khuôn mặt, ẩn khuất đâu đó nơi tâm hồn, nụ cười có đó mà vị chát thấm sâu đầu môi…



Chạy mãi theo bóng người cũng có lúc thấy rã rời

Chạy mãi theo giấc mộng cũng có lúc tỉnh ra

Chạy mãi theo cuộc sống đôi lúc thấy chỉ là ảo ảnh

Chạy mãi

Tìm hoài

Để chi?

Monday 13 August 2007 - 01:08AM (ICT)


Photobucket
Photobucket

0 comments: