PHML's Diary

Thursday, April 30, 2009

ngày đã qua

Nguồn ảnh: sưu tầm
Sáng anh qua thăm nhà. Vậy là cũng mấy năm rồi nhỉ, trông anh vẫn vậy, còn tôi thì hình như già hơn trước.

Chợt nhớ lại lần đầu tôi gặp anh, thỉnh thoảng anh nhắc lại cả nhà đều cười, để rồi nhìn về ngày xưa thấy có chút xót xa. Không phải chỉ anh mà bạn tôi khi biết ai cũng trố mắt ngạc nhiên. Khi gia đình tôi khá giả, mẹ luôn cố bù đắp cho những tình cảm tôi thiếu hụt nên nuông chiều hết mực, mà vốn dĩ tôi rất biếng ăn nên khi ăn cơm thì có người đút. Những ngày đẹp nhất của cuộc đời tôi!

Cuộc sống của anh cũng long đong. Anh bảo rằng sẽ mở tiệm ngoài Huế, nếu phát triển mạnh thì chuyển dần vào Nam, còn giờ mướn nhân công ở trong này rất đắt. Anh hỏi mấy cái máy mẹ có bán không thì bán cho anh. Mẹ lại bảo anh hỏi tôi, vì máy của tôi chứ không phải của mẹ. Chuyện nào trong nhà này cũng thông qua tôi dưới dạng hình thức, còn những gì tôi nghĩ có bao giờ là quan trọng. Thoả thuận giá cả giữa hai người, xong thì mẹ đưa tiền cho tôi. “Mẹ giữ đi, con không cần”.

Anh lại ngồi tán dóc. Mấy năm trôi qua rồi, có gặp trực tiếp có tâm sự gì đâu, chỉ là hỏi thăm tin tức về nhau qua điện thoại thôi. Anh không biết bắt đầu câu chuyện với tôi về điều gì nên lại xoay quanh vấn đề thời trang. Tôi cười “Anh thấy em dạo này ăn mặc sao? Có gì thì khoác nấy thôi, chả biết gì về mốt đâu”. Rồi lại tám về cuộc sống “Em thay đổi nhiều quá!”. Chắc chỉ có anh nhận ra điều đó thôi chứ chẳng ai thấy được cả. Một thời chỉ có 3 người hiểu được tôi, giờ liên lạc thông báo tin tức cho nhau chỉ có mình anh.

Nếu tôi không thay đổi thì khi nhìn hình hài mình trong gương liệu có đủ can đảm mà sống tiếp không? Một thời tôi không biết mình phải sống vì điều gì thì lại thong thả, còn giờ biết tại sao mình phải sống mà lại nặng nề.


Hàng xóm mấy ngày nghỉ vẫn đều đều cho nghe Tuấn Ngọc.
“…người ơi, tìm đâu thấy nửa đời xuân thắm…gom một chút nắng vàng, hát lên soi hạnh phúc trên tháng ngày đã qua…”




PHML

Trên Tháng Ngày Đã Qua



Sáng tác: Từ Công Phụng

Rung một cánh nhạc buồn
Phím có hay người khóc trên cung đàn lẻ loi
Rơi một ngấn lệ sầu
Có ai hay người khóc cho duyên tình bẽ bàng

Rung một cánh nhạc buồn
Rơi một ngấn lệ sầu
có ai hay người khóc trong tinh cầu lẻ loi
Ngoài kia mưa là những giòng lệ rơi
Theo cuộc tình khi cơn bão đi qua đời mình
Người ơi, người ơi tìm đâu thấy nửa đời xuân thắm
Với tình yêu chúng ta như giọt sương sớm mai
như giọt sương sớm mai long lanh trên cánh hoa vàng
Gom môt chút nắng vàng
Hát lên soi hạnh phúc trên tháng ngày đã qua
Em nhìn thấy chút gì
Có phải chăng rạn vỡ trong tâm hồn chúng ta
thôi còn ngấn lệ này với một chút nhạc buồn
Hát lên cho đời sống vơi đi niềm đớn đau