PHML's Diary

Tuesday, November 25, 2008

you are always welcome in my heart


Hôm nay là bữa rảnh cuối cùng, mai bắt đầu thực tập, kết thúc những ngày có thể ngẩn ngơ hàng giờ về hàng đống chuyện ngớ ngẩn. Có lẽ sẽ thôi không quan tâm được xem bóng ma (người cũ í mà, đặt cho biệt danh mới hen) có vui vẻ mà hoàn thành được công việc mà mình mong muốn không, L chỉ có thể giúp được một cách duy nhất là cầu mong bạn có thể đi đến cùng con đường mình đã chọn. L quá vô dụng để có thể làm được những điều hơn thế.

Đã có vài ngày để suy ngẫm cho tất cả các mối quan hệ, thấy mình trong lòng một người nào đó cũng ở vị trí kha khá, vui thì có vui nhưng lại sợ chính mình không giữ được mối quan hệ, L vốn dĩ hay thất thường mà. Còn những người bạn khác, không biết phải nói sao, nhưng mỗi người có một khía cạnh riêng, mỗi người gây cho mình một bất ngờ riêng, mỗi người đều có vị trí riêng trong trái tim mình cả, đừng bắt L phải so sánh, cũng đừng nghi ngờ tình cảm của L dành cho các bạn giảm… ở xã hội này tìm cho mình một chút thật lòng là rất khó, L hiểu điều đó… thật lòng của các bạn dành cho L là điều rất quý. Hình như mình sến quá thì phải, nhưng lỡ “tỏ tình” rùi, thì nói cho hết những gì nghĩ trong đầu nhé! Ngoài gia đình ra, mình không có ông xã, ngoài việc ăn với ngủ thì mình không biết gì cả, không có các bạn cuộc sống của mình chán đến dường nào… mặc dù đôi khi mình không thích bất cứ ai quấy rầy thế giới tăm tối riêng của mình cả, nó chỉ là riêng của mình thôi, tối lắm, các bạn sẽ sợ ma…

Thời gian đi lẹ quá, L chạy mãi theo mà không kịp…

Photobucket
Photobucket

0 comments: