PHML's Diary

Tuesday, November 25, 2008

cảm ơn bạn...


Hôm nay là một ngày mình cảm thấy rất mệt mỏi. Cảm thấy mình thật là con người vô dụng, sức khoẻ mình lại không tốt, cảm thấy người bạn của mình lạ quá, cảm thấy sự xa lạ khi phải ngồi đối diện nói chuyện với nhau, cảm thấy mình là một người thừa thải trong xã hội, cảm thấy thất vọng vì chính mình… quá nhiều thứ cảm thấy hay gom chung lại chỉ đơn giản mình thấy bản thân mình vô hình trước ánh mắt của mọi người xung quanh.

Đôi khi mình thèm 1 ai đó thấy được sự mệt mỏi trên gương mặt mình, thèm 1 ai đó có thể thấy đôi mắt mình đỏ hoe vì mới khóc, thèm 1 ai đó để biết rằng ngoài mẹ mình ra mình còn giá trị đối với một ai đó…

Mình không muốn trở thành là người phá bĩnh cuộc vui. Mình luôn mong muốn có 1 cuộc sống yên bình thì lẽ nào mình lại là người đi phá hoại sự yên lành của người khác. Mình không muốn đem lại nỗi buồn cho người khác. Không bao giờ mình muốn điều đó cả.

Mình ra khỏi nhà với tâm trạng rất chán, không muốn bước vào lớp, có lẽ bản chất là kẻ lười biếng rồi. Gặp lại một người bạn, mình đã nói suốt buổi, bỗng thấy chút niềm vui trong lòng, không hiểu tại sao, nhưng cảm nhận được một điều gì đó từ bạn. Trên suốt dọc đường về, L chỉ muốn nói tiếng cám ơn, rất cám ơn vì bạn đã trò chuyện với mình, rất cám ơn vì có người quan tâm đến cuộc sống mình hiện tại, nhưng trong lòng cũng thấy chút có lỗi, không biết mình có vô tâm với bạn hay không?

Nỗi đau không thể tan biến được ngay, nhưng nó sẽ bị mờ bởi nụ cười trong cuộc sống mà!

Tất cả những lời mình muốn nói là cảm ơn, cảm ơn bạn đã gặp mình, cảm ơn vì bạn mà mình thấy lòng nhẹ nhỏm đi rất nhiều, cảm ơn người bạn của tôi, mặc dù rất lâu chúng ta mới gặp nhau. Cảm ơn vì bạn là người mà mình có thể nói tiếng cảm ơn, còn với 1 người nào đó, có lẽ cũng rất hay dõi theo họ nhưng đôi khi một tiếng xin lỗi cũng không dám nói…

D à, ngủ ngon nha, rất vui vì biết bạn.

Trời hôm nay lạnh đó.

Saturday 24 November 2007 - 01:59AM (ICT)



Photobucket
Photobucket

0 comments: