PHML's Diary

Thursday, November 27, 2008

Ngày Về


Lẽ ra khi ngày trở về tôi phải là một con người hoàn toàn khác. Tôi muốn lột xác, tôi muốn đón nhận mọi ưu phiền một cách trực diện, thực sự chấp nhận và đối mặt với nó chứ không phải vẻ giả tạo của gương mặt cười.

Nhưng có lẽ tôi sống quá lâu với những nỗi buồn, tôi quen với việc đông người thì cười, một mình thì khóc. Và rồi những dòng nhật ký vẫn sặc mùi quá khứ, vẫn đâu đó loáng thoáng sự kêu ca than vãn. Một tháng có phải là quá ngắn để thay đổi thói quen suốt 4 năm qua? Hay tôi dùng thời giờ vào việc vô ích?

Ý nghĩa cuộc sống?

Một ngày 24 tiếng cứ vô tình trôi qua dù muốn dù không. Có người tận dụng từng giây từng phút để sống thật ý nghĩ, có người lãng phí một cách vô tội vạ. Tôi không hiểu được sống từng ngày có ý nghĩa là như thế nào nhưng tôi thấy mình lãng phí rất nhiều thời gian.

Ý nghĩa của cuộc sống? một khái niệm quá mơ hồ. với tôi cuộc sống ý nghĩa không phải thước đo của thành công. Vì thế cho dù địa vị cao hay thấp, giàu hay nghèo, chỉ cần bản thân nỗ lực sống tốt từng ngày như thế có gọi là cuộc sống có ý nghĩa không?

Cảm giác của tôi lúc này đây như vừa tỉnh dậy sau một cơn mơ, tôi không nhớ rõ, không biết mình đã sống ra sao trong suốt những năm dài đó. Thấy bàng hoàng và trống không. Bây giờ để bắt đầu lại tất cả, liệu có là quá trễ?

Nhưng phải bắt đầu từ đâu đây và bắt đầu như thế nào? Hoang mang lắm! phải thú nhận rằng tôi thấy sợ hãi, tôi thấy từng bước chân của mình nặng chịch không thể bước tới.

Bao trùm tất cả không gian chung quanh tôi là sự lỡn vỡn của lo lắng và sợ hãi. Tay chân loạng choạng và run rẩy khi phải đối diện với chính mình.


Photobucket
Photobucket

0 comments: