PHML's Diary

Thursday, November 27, 2008

Cơm áo gạo tiền


Mình ghét chuyện sống lúc nào cũng nghĩ đến việc cơm áo gạo tiền, làm con người ta trở nên khô cằn, già cỗi. Đôi khi ước mơ cũng nhiều, việc muốn làm cũng nhiều, nhưng rốt cuộc bị trói chặt bởi cái mà ai không có thì không thể sống “tiền”. Yêu mi nhiều lắm, nhưng ghét mi cũng chả ít tẹo nào.

Ngày xa xưa, mẹ bảo con là chờ mẹ một năm, rồi con sẽ được sống như những gì con muốn, bởi mẹ hiểu con với mẹ sống cùng nhau chả khác gì cực hình, gặp nhau nói đến câu thứ hai thì một là con bỏ đi, hai là mẹ bỏ đi. Bữa cơm mà hai mẹ con cùng dùng bữa thì nước mắt thay canh mẹ nhỉ?

Một năm sau, những gì con nghĩ sẽ trở thành hiện thực bỗng chốc trở nên xa vời vợi, một việc mà vài tháng trước đã nắm chắc trong tầm tay, thì lúc ấy con đã nghĩ có lẽ cả đời này sẽ không thể nhìn lại những gì mình đã từng nghĩ là sẽ có.

Con sợ phải ước muốn, sợ phải thấy những thứ mình có ra đi, sợ cảm giác bất lực, sợ rất nhiều… nỗi sợ bao trùm giấc ngủ hàng đêm. Nhưng nỗi sợ lại níu được con ở bên cạnh mẹ mà không phải tiền mẹ cho con.

Con người ai cũng muốn tìm cho mình một nơi để sống, một nơi mà với họ sẽ xây dựng được hạnh phúc. Với hiện tại con bắt đầu đặt những viên gạch vụn để xây cho mình những thứ bé nhỏ đơn giản vừa tầm tay. Một giấc mơ tầm thường vậy mà con lên kế hoạch cho 4 năm. Bốn năm trôi qua nó vẫn là đống gạch vụn.

Chuyện cần tiền thì luôn có, xoay lòng vòng để êm xuôi thì lại xuất hiện một lọat việc cần phải có tiền. Cứ thế, loay hoay hòai, giấc mơ cũng vẫn cứ xa hòai. Nhìn vào gương và phải thừa nhận mình vô dụng chả dễ dàng gì đâu.

Cảm xúc này ai có thể chia sẻ cùng tôi?

Đứng lên đi tiếp nào. À không, bò dậy mà lê lết tiếp.

123, lết nào!


Photobucket
Photobucket

1 comments:

phanminhhientrang said...

Bạn vô tình ghé vô blog tôi, nên giờ tôi lại vô tình tìm đọc nhật ký của bạn. Bạn viết rất thật mà có chút hài hước dù đó là tâm trạng buồn hay vui. Thật sự, ở blog tôi cũng có ý định viết về cơm áo gạo tiền, nó là thứ luôn luôn chi phối mọi người.
Mặc dù tiền không là tất cả nhưng nó có 1 tầm quan trọng rất lớn đối với mỗi con người chúng ta.
Nếu hỏi bất kỳ một ai đó cái gì quan trọng nhất đối với bạn: có thể có trả lời là sức khỏe, là tình yêu, gia đình .... Nhưng không một ai dám nói lên sự thật mặc dù tiền phải hằng ngày chạy đi mua thuốc cho sức khỏe và cho quà tặng tình yêu