PHML's Diary

Thursday, March 19, 2009

láo


Láo!

Tôi không tin rằng tôi lại nói về người đó bằng từ như thế.

Có phải do gần đây xúc cảm tôi không tốt nên tôi lại nghĩ sai lệch.

Sáng nay tôi thấy có người rảnh rỗi vác cần đi câu? Nếu mồi là dối trá thì sẽ câu được gì?

Không nên lật tẩy nhau như thế, nhở?

Đôi khi L thấy buồn nôn khi phải đóng kịch với bạn rồi. Nhưng đã đóng thì phải đóng cho tròn vai.

Tự nhiên nhớ bài hát
1000 người yêu em trong đó có tôi.
Còn 10 người yêu em, trong đó còn tôi.
Còn 2 người yêu em, một người rồi sẽ ra đi…
Tôi thì cũng chạy.”

Thế đấy, hình như tôi ở không hiền rồi. Mà tôi có làm gì ai đâu? Tự họ rước lấy đó chứ! Đừng trách tôi, bạn nhé!

Tôi đã dốc hết lòng vì bạn, còn bạn thì đạp tôi, và xem tôi như quả chanh khi khát. Tôi chắc mình không phải Lưu Bình, còn bạn càng không phải Dương Lễ. Thôi vạch áo cho người xem lưng thế đủ rồi.

Chúc bạn có buổi đi câu nhiều chiến lợi phẩm!


Photobucket
Photobucket

0 comments: